‘Ai lên xứ hoa đào đừng quên bước lần theo đường hoa…’ – chúng tôi đứng dưới tán cây được nhuộm hồng bởi những chùm hoa hồng phấn, ngân nga bài hát nổi tiếng của nhạc sĩ Hoàng Nguyên.
Ai lên xứ mai anh đào đừng quên bước lần theo đường hoa
Sau khi ngắm hoa mai anh đào tại TP Đà Lạt trong tiết trời lập xuân với lòng quyến luyến, cả nhóm bạn làm một chuyến phượt lên cao nguyên Lâm Viên để tìm đến nơi mà hoa anh đào điểm tô, phác họa cho bức tranh núi đồi thêm tươi tắn.
Ngủ dưới cội đào
Từ trung tâm Đà Lạt, chúng tôi chạy xe về hướng Trại Mát khi trời ngả tối. Hai bên đường là những hàng mai anh đào khoe sắc dưới ánh đèn đường le lói.
Rẽ vào con đường đất đến đình Đa Lộc (xã Xuân Thọ), những tán đào cổ thụ nhuộm hồng một đoạn đường dốc khúc khuỷu.
Không gian vắng lặng. Cả nhóm lặng lẽ cắm trại ở sân đình bên cội đào. Cả tán cây sừng sững, chi chít hoa lấp lánh dưới ánh đèn vàng, ngả màu vàng tựa lá phong vào mùa thu.
Những chùm hoa khẽ đưa trước cơn gió lạnh. Không có tiếng rì của những hàng thông reo đặc trưng Đà Lạt, gió xuyên qua tán đào như êm đềm hơn.
Người ta hay chọn Đà Lạt làm nơi nghỉ ngơi. Không khí lạnh và trong lành của phố sương mù luôn làm ta cảm thấy dễ chịu và thoải mái. Chúng tôi xếp bộ bàn ghế gấp mang theo ra giữa sân, nấu nước pha trà.
Buổi sáng trời Đà Lạt nhiều mây. Việc đầu tiên khi ai nấy mở mắt là nhìn ngắm hoa đào. Nhiều nhiếp ảnh gia cũng kéo đến đây săn ảnh.
Nhánh cội đào khẳng khiu, phủ đầy hoa màu hồng phấn. Cả một tán hoa lớn tô điểm cho nền trời xanh mây trắng. Mai anh đào như cô gái thướt tha, đằm thắm với hương thơm dịu nhẹ, như chính sắc hoa quyến rũ đầy mê hoặc của mình.
Lâu lâu lại có vài cánh hoa hồng phấn, nhựa cây… theo gió rơi xuống sân đình. Giữa khung cảnh nên thơ, chẳng ai vội vàng gì. Chúng tôi ăn sáng nhẹ nhàng rồi mỗi người chọn cách “sống chậm” cho mình dưới tán đào dịu mát.
Tìm “mộng đào nguyên”
Buổi chiều, chúng tôi chạy xe về hướng xã Lát, huyện Lạc Dương. Đối diện trường tiểu học Kim Đồng có đường dẫn vào khu rừng đào Đan Kia.
Người dân địa phương thân thiện, luôn sẵn sàng hướng dẫn đường khi được hỏi về nơi ngắm mai anh đào đẹp nhất.
Con đường đất với dốc cao trải dài, lõm chõm đá sỏi. Len lõi qua những vườn cà phê, con đường mỗi lúc lại dốc hơn, chạy ngang lưng chừng đồi.
Phóng tấm mắt ra xa, đồi núi trập trùng. Bên dưới là những vườn cà phê kéo đến tận hồ Đan Kia – Suối Vàng. Những cây mai anh đào khoe sắc thắm nổi bật trên nền cây lá xanh rờn.
Nếu như ở đình Đa Lộc, chúng tôi được nhìn ngắm cội đào ở khoảng cách gần. Thì tầm mắt ở Đan Kia được mở rộng với cả rừng hoa… Mọi khung hình đều hoàn hảo, không vướng víu bởi công trình nhân tạo, hay sự sắp xếp thứ tự nào, càng khiến vẻ đẹp thêm hoang dại.
Trên sườn đồi, cả rừng cây mai anh đào đang ở thời điểm nở hoa đẹp nhất. Mỗi cây lại có màu sắc đậm nhạt khác nhau, làm cho khung cảnh thêm sinh động.
Mọi người chọn triền đồi bằng phẳng để cắm trại, hướng về phía rừng đào.
Những khóm hoa xuyến chi, ngũ sắc cũng thi nhau đua sắc cùng mai anh đào khiến ta ngỡ đang lạc vào chốn tiên bồng. Tích xưa từng kể về “mộng đào nguyên”, nơi có muôn hoa khoe sắc, bình yên… chúng tôi đã mơ thấy nơi ấy ở mùa hoa anh đào.
Như lời anh chủ vườn cà phê đã chỉ đường cho chúng tôi ở Đan Kia, rừng mai anh đào thênh thang từng phủ kín những khu vườn cà phê, nay chỉ còn sót lại vài cây.
Người ta trồng nhiều đào ở phố hơn, nhưng những khoảnh rừng đào ngày bị thu hẹp. Sự xâm chiếm rừng làm đất canh tác ngày càng mạnh mẽ hơn ở cao nguyên Lâm Viên. Chúng tôi mơ hồ lo ngại rồi đây những cánh rừng mai anh đào sẽ không còn…