Bắc cực là địa danh xa xôi và huyền bí, gắn liền với bao câu chuyện ly kỳ về những chuyến thám hiểm đầy khó khăn bởi khí hậu vô cùng khắc nghiệt.
Đi “săn” Bắc cực quang
Chính vì sự huyền bí và vẻ đẹp mê hoặc của Bắc cực mà sức hấp dẫn của vùng đất xa xăm này luôn thu hút sự quan tâm của nhiều người, dù rằng thực hiện chuyến đi đến đây không hề dễ dàng. Ấp ủ đã lâu, mãi tới tận bây giờ tôi mới có dịp thực hiện ước mơ.
Bắc cực vốn là vùng đất rộng lớn, không thuộc riêng một quốc gia nào. Thế nên, để có thể trải nghiệm trọn vẹn những tính chất đặc trưng của nơi này, điều bạn cần phải cân nhắc đầu tiên khi quyết định thực hiện chuyến viếng thăm để đời đến Bắc cực, chính là lựa chọn điểm đến. Thật may mắn khi tôi có cơ hội làm việc với Văn phòng đại diện khu vực châu Á của Visit Russia và được cập nhật đầy đủ thông tin về các vùng miền của nước Nga rộng lớn. Và, càng tuyệt vời hơn nữa khi tôi đã xác định được điểm đến của mình: Murmansk Region.
Murmansk nằm trên bán đảo Kola, thuộc lãnh thổ nước Nga và là thành phố lớn nhất trong khu vực vành đai Bắc cực.
Với dân số hơn 300.000 người, Murmansk là căn cứ của hạm đội tàu ngầm thuộc hải quân Nga và là cảng thương mại quan trọng của tuyến đường biển Bắc Băng Dương. Trong Thế chiến thứ II, đây là điểm tập kết của các tàu hộ tống trên biển Bắc. Hiện nay, tất cả các tàu thám hiểm Bắc cực đều xuất phát từ cảng Murmansk cũng như sử dụng các dịch vụ hậu cần, cứu nạn được cung cấp bởi nơi này.
Ở Murmansk có các hiện tượng độc đáo diễn ra hằng năm như ngày Bắc cực (22/5 – 23/7). Trong suốt 63 ngày này, mặt trời sẽ không lặn. Ngoài ra, còn có hiện tượng đêm Bắc cực (2/12 – 10/1), xảy ra khi bóng đêm ngự trị trên vùng đất này trong suốt 40 ngày và Bắc cực quang, hiện tượng các dải sáng nhảy múa trên bầu trời đêm tạo nên bởi tác động của gió, mặt trời và từ trường trái đất.
Đến Murmansk đúng vào giai đoạn đêm Bắc cực, nên suốt thời gian chúng tôi ở đây, mặt trời đã không ló dạng trên bầu trời. Cảnh vật chỉ sáng lên mờ ảo như khung cảnh bình minh từ 11g sáng đến 3g chiều. Còn ngoài thời gian đó, màn đêm buông phủ trên vạn vật. Nhiệt độ ngoài trời từ -15 đến -25°C, toàn mặt đất được bao phủ lớp tuyết trắng tinh khiết, khô xốp và sáng lóng lánh trong ánh đèn như kim cương.
Chỉ trong vài ngày, chúng tôi đã trải nghiệm được hầu hết các hoạt động thú vị dành cho du khách đến vùng đất này, như đi thăm tàu phá bom nguyên tử đầu tiên của thế giới mang tên Lenin, khu vực làng Teriberk nằm bên bờ Bắc Băng Dương. Biển nơi đây dù rất lạnh nhưng quanh năm không bị đóng băng do nhiệt lượng của dòng hải lưu nóng Barents.
Trong thời tiết -18°C, chúng tôi đi tham quan trên những chiếc Snowmobile (xe trượt tuyết) để băng qua những cánh đồng trơ trụi, những hồ nước đóng băng nối tiếp nhau và cuối cùng cũng đến được những vách đá cheo leo nhìn ra Bắc Băng Dương.
Tại làng Sami, những con tuần lộc thật thân thiện kiếm thức ăn ngay trên tay người tham quan. Trong khung cảnh tuyết trắng xóa, chúng tôi đã tham gia những trò chơi ngoài trời như đá bóng, cầu trượt băng, đi xe tuần lộc kéo, tự lái xe Snowmobile v.v.. Đến khi mệt lử thì được chiêu đãi các món ăn nóng hổi chế biến từ cá hồi thiên nhiên của địa phương.
Nhưng trên hết, điều chúng tôi mong chờ là được tận mắt nhìn thấy Bắc cực quang, hiện tượng thiên nhiên kỳ ảo chỉ có thể thấy được ở khu vực nằm trong vùng cực Bắc của trái đất. Đêm đầu tiên chúng tôi đi “săn” Bắc cực quang nhưng không may mắn lắm vì khởi hành hơi muộn. Thêm vào đó, ánh trăng rằm sáng vằng vặc đã làm lu mờ tất cả. Chúng tôi tự an ủi, thôi thì thấy được dù chỉ một ít cũng đã là may mắn rồi.
Đêm thứ hai, ra về sau khi đến thăm các chú chó Husky, đột nhiên cái ánh sáng ma mị ấy hiện ra trên bầu trời khiến cả đoàn chúng tôi nhào xuống khỏi xe. Vì không chuẩn bị trước nên chúng tôi chẳng có tripod hay remote nào bên người cả. Trong cái lạnh đến -24°C, tôi ngồi bệt bên lề đường, hai chân sục sâu trong tuyết dày 30cm, cố gắng giữ máy ảnh thật chặt cho đừng bị rung trong suốt gần 20 phút chỉ để chụp cảnh tượng này.
Mãi đến khi nó nhạt dần đi, tôi phải nhờ bạn đồng hành kéo đứng dậy vì hai chân đã lạnh cóng. Lên xe dưới ánh đèn, tôi mới phát hiện những ngón tay mình tím bầm, tê cóng và mất cảm giác vì đã quên mang bao tay. Mọi người ai nấy đều phấn khích vì món quà bất ngờ được thiên nhiên ban tặng. Riêng tôi cảm thấy mình thật may mắn, chứ không như anh bạn từng lái xe đi hơn 5.000km đến Na Uy ở hẳn 5 ngày, mỗi đêm ngồi trên đỉnh núi tuyết chờ đợi 6 – 7 tiếng đồng hồ mà vẫn không săn được tấm ảnh nào.
Rời khỏi thời tiết buốt giá vùng cực Bắc, hành trình tiếp theo đưa chúng tôi đến với thành phố biển Sochi xinh xắn, là khu du lịch nghỉ dưỡng nổi tiếng nhất tại Nga. Trước đây, dưới thời Liên bang Xô Viết, những cán bộ, nhân viên có thành tích tốt được cấp tiêu chuẩn đi nghỉ mát hằng năm tại đây, do đó những khách sạn – nhà nghỉ đầu tiên ở Sochi hầu hết thuộc các cơ quan nhà nước, như nhà nghỉ Bộ Năng lượng, khách sạn Dầu khí v.v., giống như ở TP. Vũng Tàu hay Hạ Long tại Việt Nam.
Tại Sochi có hai mùa du lịch là mùa hè và mùa đông. Vào mùa hè, du khách tắm biển, phơi nắng bên bờ biển Đen hoặc cắm trại leo núi. Còn vào mùa đông, các bể bơi đều được đun nóng, giữ nhiệt độ trung bình khoảng 27 – 29ºC và cáp treo thì đưa khách lên đỉnh núi, nơi có nhiều đường trượt với các cấp độ chuyên nghiệp khác nhau.
Khi Sochi đăng cai Olympic mùa đông 2014, hàng loạt các khu thể thao chức năng như nhà thi đấu, sân vận động, đường đua xe tiêu chuẩn Grand Prix v.v. đã được xây lên cũng như luôn được sử dụng cho các giải thi đấu trong nước và quốc tế. Kỳ World Cup 2018 tới, sân vận động trung tâm Sochi sẽ là nơi thi đấu của 4 trận bóng chính thức.
Khách sạn chúng tôi ở trên núi có phong cảnh đẹp tuyệt vời với các đỉnh núi tuyết lấp lánh trên nền trời xanh thẳm và bầu không khí mát lạnh thuần khiết. Trong khách sạn, các dịch vụ hồ bơi nước nóng, phòng xông hơi khô và ướt với các bó lá thơm cho khách trải nghiệm nghi lễ tắm hơi kiểu Nga truyền thống.