Ngày mai khi em về Đà Lạt


“Khó kiếm được thành phố nào xanh như Đà Lạt của tôi 
Ngay không khí cũng xanh như da trời cây cỏ
Đâu chỉ đồi thông biết san sẻ màu xanh cho ngọn gió
Những giọt nắng vàng nhuộm xanh cùng mặt nước Xuân Hương” 

Đó là những câu thơ tôi đã ngâm nga khi em nhỏ nhẹ: “Kể cho em nghe về Đà Lạt của anh đi”. Tôi hào hứng say sưa kể cho em nghe như cố gắng mang cả hơi thở và nhịp tim Đà Lạt đến với em, nhưng có lẽ để cảm nhận sâu sắc và trọn vẹn nhất tôi sẽ đưa em về Đà Lạt một lần và thật nhiều lần nữa, để ngắm nhìn, để trải nghiệm và yêu thương thành phố ấy cùng tôi. Ngày mai khi em về Đà Lạt...


“Ngày mai khi em về Đà Lạt, nhớ cùng anh dạo quanh những con đường uốn lượn trải dài dưới bóng thông xanh, ghé qua con dốc nhỏ phủ đầy hoa dại nơi tuổi thơ anh đã in bóng những trưa hè. Em biết không mỗi nẻo đường ở Đà Lạt được ví như một dải lụa mỏng manh vắt qua thành phố, những góc phố mù sương, những hàng liễu rũ bên hồ Xuân Hương lộng gió là điểm nhấn tạo nên nét duyên cho thành phố.

Ngày mai khi em về Đà Lạt, giữa một chiều cao nguyên se lạnh nhớ ghé vào quán cà phê nhỏ nghe hương thơm nồng quyện vào từng  giai điệu của những tình khúc thiết tha.

Ngày mai em về Đà Lạt, nhớ lang thang trên đồi thông để lắng nghe tiếng gió thì thầm, để cùng anh lặng ngắm hoàng hôn, khi ánh nắng cuối ngày len lỏi qua những hàng cây tạo nên một bức tranh tuyệt đẹp. Khi ấy em sẽ tìm được cho mình lời giải vì sao Nhạc sỹ Minh Kỳ lại có thể viết nên những giai điệu đẹp đến thế trong chiều Đà Lạt “Lắng nghe chiều xuống thành phố mộng mơ. Màu lam tím Đà Lạt sương phủ mờ...”


Ngày mai khi em về Đà Lạt, nhớ ghé tìm về trường cũ năm xưa nơi anh đã một thời “cõng sương” đi học trong những buổi sớm giữa đất trời mờ mịt sương giăng.

Ngày mai khi em về Đà Lạt, trong một ngày Đà Lạt trở gió em sẽ thấy những cô gái xinh tươi trong chiếc áo len nhiều màu sắc đi ngang trên phố, những người lữ khách phương xa khoác áo dạ dạo quanh hồ Xuân Hương, hình ảnh ấy có một thời anh đã từng liên tưởng đến một thoáng Paris của nước Pháp xa xôi bên dòng sông Seine êm đềm giữa trời thu lất phất lá vàng bay. 

Ngày mai khi em về Đà Lạt, chắc em sẽ thấy yêu hơn mảnh đất này, ở nơi ấy không có những bon chen, người Đà Lạt sống giữa hoa cỏ nên hiền hòa, dung dị đến lạ. Ngày mai khi em về Đà Lạt nhớ mang cả tình yêu đôi mình, trong từng nhịp thở anh vẫn nghe tình người Đà Lạt thân thương nồng hậu, ở đó có hình ảnh cụ ông, cụ bà cùng nhau tản bộ, cùng nhau trải qua những khoảnh khắc yên bình lúc về già.

Ngày mai em sẽ về Đà Lạt!


Đà Lạt - Tây Nguyên


Giới thiệu

Liên hệ

Lolivi
Vietnam