Những hang đá sa thạch cổ có niên đại khoảng 230 triệu năm trước đã được sửa sang thành nhà ở, hầm rượu hay nơi làm việc của nhiều cư dân Nottingham từ thế kỷ thứ 12 cho tới tận đầu thế kỷ 20.
Nottingham, trong ngôn ngữ Breton nghĩa là “Vùng đất của hang động”. Với vô số các hang động đá sa thạch cổ, những cư dân đầu tiên của Nottingham đã sớm phát hiện ra rằng, các hang đá này có độ cứng lý tưởng cho việc đục đẽo để xây một nơi cư trú ở ngay chân vách đá. Và thế là, công cuộc biến các hang đá sa thạch tự nhiên thành những ngôi nhà đã bắt đầu được tiến hành từ thế kỷ 12. Những ngôi nhà cuối cùng kiểu này được làm vào cuối thế kỷ 19 với tổng số lên tới 540 nhà.
Ban đầu, đây là nơi để sản xuất một số thứ như nến, bánh, hoặc để rèn sắt bởi họ không phải lo lắng các mối nguy hiểm từ lửa hay phải che chắn vào giờ giới nghiêm ở thời đó.
Những người buôn thịt cá cũng rất thích các địa điểm này bởi không có ruồi và không khí mát mẻ. Lợi dụng thời tiết mát mẻ trong hang, người ta cũng làm mạch nha trữ cả năm ở đây.
Trong cách mạng công nghiệp, một lượng lớn người di cư tới Nottingham để tìm việc, và chủ nhà bắt đầu cho thuê những ngôi nhà trong hang động này. Tuy nhiên, điều kiện sinh hoạt chật chội, đông người ăn ở trong cùng một phòng đã khiến cho nơi đây trở thành nơi sinh sôi của bệnh tả, lao và đậu mùa, đánh dấu thời kỳ đen tối nhất trong lịch sử Nottingham.
Mặc dù việc cho thuê các ngôi nhà và hầm rượu trong hang như thế này cho người nghèo cư ngụ đã trở thành một việc bất hợp pháp từ năm 1845, song thực sự họ không di dời hoàn toàn cho đến đầu thế kỷ 20.
Đây cũng là nơi trú ẩn khỏi các cuộc không kích của chiến tranh thế giới II.
Cho tới ngày nay, nhiều hang động đã bị xói mòn và biến mất. Trong số những hang còn lại cũng chỉ có một vài nơi còn được sử dụng.
Ye Olde Trip to Jerusalem được đồn là một trong những quán rượu lâu đời nhất xây từ hệ thống hang động sa thạch cổ đại này. Một số nơi khác được sửa sang thành nơi tập bắn súng của Câu lạc bộ súng trường Nottingham.