Đặng Tuấn Trung là nhiếp ảnh gia không chuyên, anh đã có dịp đi khắp các tỉnh miền Trung và mỗi nơi đi qua anh đều chọn ra một bức hình để nhớ về chuyến đi của mình trên mỗi vùng quê của tổ quốc. Trong ảnh là bình minh ở biển Sầm Sơn, Thanh Hóa.
Trong cảm nhận của tác giả, quê hương Hà Tĩnh là vùng đất nghèo khó những vẫn toát lên vẻ đẹp của làng quê thanh bình với cánh đồng xanh lúa, dòng sông hiền hòa và triền đê với những đàn bò nhẩn nha gặm cỏ.
Trong ký ức của tác giả, không gian hoài cổ khi đứng trên gác căn nhà nơi nhạc sĩ Trịnh Công Sơn từng sống thời tuổi trẻ, nhìn xuống con đường xưa Diễm vẫn thường đi là hình ảnh hiện lên đầu tiên khi nhớ về mảnh đất này.
Thành phố Đà Nẵng hoa lệ về đêm, đang vươn mình phát triển và đổi mới từng ngày.
Quảng Nam bình yên, hiện lên qua lăng kính tác giả là nỗi nhớ se sắt về một vùng quê nghèo khó mà sâu nặng nghĩa tình.
Gia Lai là một tỉnh miền núi nằm ở khu vực phía bắc cao nguyên Trung Bộ thuộc vùng Tây Nguyên. Hồ T’Nưng vào mùa nước cạn vẫn đẹp nên thơ mỗi buổi sáng.
Diêm dân trên cánh đồng muối làm việc từ lúc mặt trời chưa thức giấc để tránh cái nắng gay gắt, mặn mòi của biển khơi được tác giả ghi lại trong một lần đến thăm ruộng muối Hòn Khói.
Thảo nguyên với bầy cừu nhẩn nha gặm cỏ là nét vẻ riêng có ở mảnh đất Ninh Thuận. Là tỉnh có khí hậu khắc nghiệt nhất nước, với khí hậu nắng nóng quanh năm, nơi đây thích hợp cho việc sinh trưởng của đàn cừu nuôi lấy thịt.
Bình Thuận với những cồn cát bất tận và những ốc đảo xanh mát mang đến góc nhìn khá lạ lẫm cho người lữ khách yêu cái đẹp.
Buôn Jun của người M’Nông nay đã là điểm du lịch hấp dẫn. Trong ảnh là hồ Lắk với ánh cầu vồng đẹp diệu vợi sau cơn mưa.
Buổi sáng đứng trên đồi ở cao nguyên Bảo Lộc để cảm nhận sự khoáng đạt của thiên nhiên và thu vào tầm mắt toàn cảnh thành phố trong sương mờ bảng lảng là cách để tận hưởng vẻ đẹp trọn vẹn ở Lâm Đồng.