Ngẩn ngơ trước những gam màu mùa Đông của Đà Lạt

Đà Lạt mộng mơ khiến người cứ mãi chìm trong cõi mộng không thể không yêu. Tôi vẫn cứ khắc khoải những nỗi nhớ và gìn giữ từng kỷ niệm với Đà Lạt. Để khi mọi bộn bề cuộc sống được cất tạm vào những ngăn tủ nhỏ, tôi lại tự mình thong dong lên phố núi.

Đà Lạt mộng mơ khiến người cứ mãi chìm trong cõi mộng không thể không yêu. Tôi vẫn cứ khắc khoải những nỗi nhớ và gìn giữ từng kỷ niệm với Đà Lạt. Để khi mọi bộn bề cuộc sống được cất tạm vào những ngăn tủ nhỏ, tôi lại tự mình thong dong lên phố núi.

Đà Lạt lãng đãng trong sương trắng  - Ảnh: Tom Gà

Không thể không yêu - Ảnh: Quoc Cuong Trinh

Dĩ nhiên, Đà Lạt mùa nào cũng đẹp, ngày nào cũng thơ, nhưng với tôi, có lẽ mùa đông để lại nhiều ấn tượng đậm sâu nhất. Tôi thích cái giá lạnh của Đà Lạt mùa đông, thứ mà Sài Gòn chẳng bao giờ có. Đà Lạt dẫu đang được trải vàng bằng màu nắng, thì làn gió rét cuối năm vẫn len lỏi vào lớp áo dày, khẽ chạm vào da, khiến ta giật mình rồi tự cười trước sự nghịch ngợm của mùa đông Đà Lạt. Đông, Đà Lạt có những gam màu rất riêng, bên cạnh sắc xám của mây và hơi sương tê tái. Đủ để say lòng.

Đà Lạt những ngày cuối năm có những gam màu rất riêng - Ảnh: Mikado Nguyen

NGẨN NGƠ TRƯỚC ĐỒI CỎ ĐUÔI CHỒN MÀU HỒNG TÍM

Khi đông vừa chớm trên thành phố ngàn hoa, người ta đã rỉ tai nhau về đồi cỏ lạ khắp các triền thông. Đó chính là đồi cỏ đuôi chồn màu hồng tím mộng thơ giữa đất trời, phất phơ nghiêng ngả theo từng cơn gió buốt, khiến người ngẩn ngơ trước vẻ đẹp vừa hoang dại lại mong manh ấy.

Say mê trước đồi cỏ đuôi chồn hồng tím - Ảnh: Nguyễn Khánh Hoàng

Chuyến thăm Đà Lạt của tôi lần này nhiều phần háo hức vì cánh đồng cỏ đuôi chồn. Đà Lạt một sáng mùa đông, có nắng, có gió và có cả sương lạnh phả khắp không gian, mang đến hương vị rất riêng, tôi hít hà thật sâu cái không khí trong lành dịu êm ấy và bắt đầu chuyến hành trình của mình.

Tựa hồ như bức tranh ai vẽ lên phố núi - Ảnh: Nguyễn Khánh Hoàng

Có hai nơi được xem là “thiên đường” đồi cỏ đuôi chồn, một là ở phía Trại Mát gần chùa Linh Phước, hai là hướng về làng hoa Thái Phiên. Tôi chọn cung đường thứ hai.Từ trung tâm Đà Lạt theo lời chỉ dẫn, tôi và những người bạn cứ thế di chuyển theo đường Hùng Vương, đến ngã ba thì rẽ trái hướng đi Nha Trang, bon bon trên tuyến đường ít xe cộ, chỉ có vườn atiso và rau xanh mướt hai bên đường. Dọc hai bên sườn đồi, cỏ đuôi chồn mọc rất nhiều, trải dài khắp nơi như bức tranh được vẽ không hồi kết.

Hai bên đường cỏ đuôi chồn mọc rất nhiều - Ảnh: Scodaisym

Đi tiếp thêm một đoạn nữa, chúng tôi bắt gặp ngọn đồi cỏ đuôi chồn khá lớn, nằm chênh vênh trên một ngọn đồi có cả thông. Những giọt sương còn đọng trên cành cỏ, nắng hắt qua tán thông, mơn man lên cánh đồng cỏ, đẹp vô ngần. Màu hồng tím của cỏ lau đã đem lại cho mùa đông Đà Lạt năm nay thêm một gam màu vô cùng lãng mạn.

Đồi cỏ đuôi chồn tô gam màu lãng mạn cho mùa đông Đà Lạt - Ảnh: Nguyễn Khánh Hoàng

ĐỒI CHÈ CẦU ĐẤT MÊNH MANH VÀ XANH MƯỚT

Còn nhiều nơi tôi muốn đến trong ngày mà nắng đã lên cao nên dù không nỡ, chúng tôi cũng phải tạm biệt đồi cỏ đuôi chồn. Địa điểm tiếp theo trong danh sách của tôi chính là đồi chè hơn trăm tuổi - Cầu Đất. Đến ngay ngã ba lúc nãy, chúng tôi di chuyển theo hướng còn lại về phía Trại Mát, đi qua xã Xuân Trường cứ thế theo con đường lộ mà chạy thẳng. Vượt qua một đèo nhỏ uốn lượn như con rắn, một bên là thông, một bên là thung lũng cũng bạt ngàn màu thông, thấp thoáng nhà kính trắng  và xa xa là Đà Lạt mơ màng trong nắn, chúng tôi đã đến được Cầu Đất.

Đồi chè hơn trăm tuổi ở Cầu Đất - Ảnh: Linh Ly Thanh

Cổng đồi chè nằm ngay bên vệ đường, khá lớn nên chúng tôi dễ dàng tìm thấy và rẽ trái vào để “du hí”. Trước mắt tôi toàn là màu xanh của chè, bên trái, bên phải, trước mặt, đằng sau, đâu đâu cũng là chè và chè. Thênh thang một màu xanh của chè già vừa thu hoạch “trộn” cùng màu mơn mởn của những lá chè non đang đợi lớn, tất cả quyện vào nhau mang đến bức tranh đẹp mắt ở ngay tầm nhìn. Chỉ tiếc là chúng tôi đi khá trễ nên không “săn mây” ở đây được.

Cổng vào đồi chè - Ảnh: Scodaisym

Thênh thang màu xanh ngát - Ảnh: Anda Wong

Để thấy mình bé nhỏ biết bao - Ảnh: Scodaisym

TINH KHÔI MÀU CẢI TRẮNG MÙA ĐÔNG Ở TUTRA

Rời đồi chè Cầu Đất, chuyến trải nghiệm lại tiếp tục được khởi hành, nơi mà chúng tôi đến lần này xa rất xa so với thành phố - đồng cải trắng ở Tutra thuộc huyện Đơn Dương. Tuy khoảng cách trên bản đồ chỉ chừng 35km nhưng quãng đường thực tế lại “gian nan” hơn gấp bội. Nhưng vì mê mẩn màu cải trắng ấy mà chúng tôi quyết định lên đường.

Ngất ngây màu cải trắng - Ảnh: Pham Quang Triu

Đèo D’ran - một trong những cung đường đèo đẹp nhất ở Đà Lạt, tôi cuối cùng cũng được trải nghiệm. Quả thật không phải hư danh. Cung đèo uốn lượn, quanh co với cảnh sắc đặc trưng của màu thông. Thi thoảng, chúng tôi bắt gặp một vài đoạn rợp bóng dã quỳ cuối mùa, vẫn vàng rực rỡ và quyến rũ như thường, chen vào đó là những sắc hoa dại không tên, nhỏ xinh và nhẹ nhàng lay lay bên thảm cỏ.

Đèo D’ran uốn lượn cùng đồi thông - Ảnh: Phan Nguyen Mai Ly

Sắc dã quỳ cuối mùa vẫn rực rỡ - Ảnh: Scodaisym

Đi hết đèo D’ran, qua thị trấn D’ran với những vườn hồng trĩu quả của nhà dân hai bên đường, đến Tutra ở huyện Đơn Dương, tôi mới nhận ra có những điều ở mảnh đất cao nguyên vừa bình dị lại khiến người khác yêu đến thế. Cái lạnh mỗi lúc một nhiều hơn, đặc trưng cho mùa đông xứ sương mờ. Ở ngay nhà thờ Tutra cũng có một cánh đồng cải trắng nhưng hơi bé, chúng tôi được chỉ dẫn đi vào sâu bên trong, nơi địa hình trắc trở hơn đôi chút nhưng lại có đồng cải trắng “to ơi là to”.

Đồng cải lớn sâu bên trong Tutra - Ảnh: Scodaisym

Nhẹ nhàng cánh hoa nhỏ liti trắng muốt - Ảnh: Scodaisym

Mang vẻ đẹp ngọt ngào, tinh khôi - Ảnh: Scodaisym

Nắng đã bắt đầu lẩn vào những đám mây xám chiều tà nhưng vẫn không làm mất đi vẻ đẹp tinh khôi của màu hoa cải. Những bông hoa bé xíu, trắng tinh cùng hòa quyện vào nhau, mang lại cảm giác bình yên cho trái tim người lữ khách - như chúng tôi. Người ta trồng cải trắng để thu hạt và cũng để cho du khách đến tham quan, như một món quà riêng của đất trời phố núi mùa đông. Say lòng.

Say lòng với những bông hoa xinh - Ảnh: Scodaisym

Rời Tutra, chúng tôi quay lại con đường cũ để trở về thành phố mà lòng nôn nao những khoảnh khắc tuyệt vời trong một ngày đã qua. Không cần một nơi nghỉ dưỡng với các dịch vụ chăm sóc đặc biệt, không cần vào bất kỳ khu du lịch hào nhoáng nào. Chỉ cần được thả lòng cho tâm hồn bay bổng cùng những điều rất tự nhiên của Đà Lạt mùa đông là hạnh phúc đã đua nhau kéo về. Yêu lắm những sắc màu Đà Lạt những ngày như thế.

Yêu Đà Lạt vì những điều nhỏ xinh
Rất tự nhiên của bóng hình phố núi
Để dâng tràn nỗi nhớ khôn nguôi
Khi xa rời, khi hẹn ngày tái ngộ.



Description

Contact

Lolivi
Vietnam

Social