Sống bình an ở Hội An

Đến bây giờ, với tôi, Hội An vẫn là một nơi hạnh phúc để sống, không hề thay đổi gì so với cách đây 10 năm, khi tôi đến đây lần đầu.

Đến bây giờ, với tôi, Hội An vẫn là một nơi hạnh phúc để sống, không hề thay đổi gì so với cách đây 10 năm, khi tôi đến đây lần đầu. Vì sao vậy? Điều gì giữ tôi ở đây?

Ngày nào cũng vậy, tôi thức dậy khi ánh mặt trời rọi vào phòng ngủ, đánh thức tôi cùng chú chó nhỏ. Cả hai sẽ cùng vươn vai vặn người rồi leo xuống giường. Tôi thả cậu ra vườn chơi, nơi có những chậu cây cũng đang tắm mình trong ánh sáng của buổi ban mai.

Và dù là ngày nắng đẹp hay có mây, những điều trên trở thành “lộ trình” quen thuộc của tôi để bắt đầu một ngày mới ở Hội An – nơi không có tiếng ồn của thành phố, mà chỉ có nhiều con đường rợp bóng cây xanh và một nếp sống bình an mộc mạc.

Nơi “ở ẩn” yên bình

Hội An đang là một thành phố phát triển mạnh về du lịch, nhưng khác với nhiều địa điểm du lịch đang mất dần đi các cảnh quan thiên nhiên, Hội An may mắn vẫn còn nhiều cảnh đẹp, với ruộng lúa, sông ngòi, núi non, bãi biển… hết sức thanh bình.

Từ trung tâm thành phố, chỉ mất không đến nửa tiếng chạy xe là bạn có thể chiêm ngưỡng được vẻ đẹp của những nơi này.

Cuộc sống ở Hội An cực kỳ dễ chịu với tôi. Ở đây, tôi may mắn có thời gian để sống thật chậm, để thưởng thức những cảnh đẹp, ngồi dưới bóng râm nhấm nháp chút bia lạnh rồi ngắm nhìn dòng sông lững lờ trôi. Và tôi thấy mình “có phước” cỡ nào khi thoát khỏi được cuộc sống xô bồ trước kia.

Tôi yêu cái thời tiết nhiệt đới của xứ này, thích cả cái việc là mình chẳng bao giờ phải… mặc áo khi ở nhà suốt cả gần 10 tháng trong năm. Tôi thích cảm giác sáng sáng ra ngồi café một hai tiếng đồng hồ, an nhiên nhìn ngắm người qua lại.

Tôi không có nhiều bạn bè người Việt, nhưng lại quen biết nhiều hàng xóm láng giềng hơn là hồi tôi sống ở vùng ngoại ô của Úc.

Hội An – Ảnh: Réhahn

Hàng xóm của tôi có một bà cụ dáng người nhỏ nhắn, thường đi nhặt củi vào lúc 6 giờ sáng với một nụ cười không thể rạng rỡ hơn trên khuôn mặt. Có vợ của một anh nông dân mặc chiếc áo caro đi cùng một chú chó nhỏ vào vườn quýt để tưới cây hai lần mỗi ngày. Thi thoảng cô ấy cũng hay làm vườn cho tôi.

Tôi còn quen cả những người chủ quán bán trà xanh gần nhà. Mấy anh chàng ở tiệm sửa xe quen cũng hay vẫy tay chào mỗi khi tôi dừng đèn đỏ trước tiệm họ.

Hội An và khu vực xung quanh có rất nhiều cảnh đẹp. Đã rất nhiều lần tôi phải dừng xe trên đường chỉ để xuýt xoa ngắm bầu trời với những đám mây được “tạo hình” kỳ thú, hay chỉ để nhìn người nông dân cần mẫn chăm sóc những thửa ruộng bạt ngàn xanh hút tầm mắt. Vào những thời khắc đó, bạn có thể cảm nhận được cơ thể mình trút bỏ hết mọi căng thẳng, muộn phiền. Bạn đứng đó, nhìn, ngắm, chẳng cần phân tích gì, chỉ cảm nhận vẻ đẹp của cảnh vật thẩm thấu vào lòng mình.

Ở Hội An có vô vàn những điểm đến hay ho, không chỉ là phố cổ, mà còn là những ngôi đền cổ kính được bảo dưỡng tốt nằm bên đường làng, còn là những thung lũng, rặng núi, những thác nước, rừng cây và những ngôi làng rất nhỏ mà ở đó bạn có thể đắm chìm trong nếp quê thanh bình.

Năng lượng trẻ

Một điều nữa thật sự khiến tôi quyết định ở Việt Nam 10 năm qua (tôi hy vọng mình sẽ có thể ở đây luôn đến khi già rồi chết) là thế hệ trẻ. Đồng ý là người trẻ ở đâu, ở nước nào cũng dễ thương, nhưng cái năng lượng và tính hài hước của người trẻ Việt Nam là một sự vui vẻ có sức lan tỏa. Những người trẻ mở quán café mà tôi thường tới, họ rất hay cười đùa và dường như họ rất yêu cuộc sống của mình.

Ở Hội An, tôi có cảm giác mình là một phần tương lai của thế giới, những điều mới mẻ hào hứng sắp tới và tôi cũng rất thích quan sát cuộc sống tiến triển ra sao.

Việt Nam là một cuộc phiêu lưu được bọc trong một chiếc vỏ ngoài bình yên ấm áp, mà ngày nay khó có thể tìm thấy ở đâu được. Tôi đã từng gặp rất nhiều du khách nói rằng họ muốn ở đây lâu hơn để thấm đẫm cái không khí thanh bình và tràn đầy năng lượng này.

Cuối cùng, Việt Nam là một “kỳ quan” bởi khắp nơi đều có những người phụ nữ xinh đẹp.

Tôi từng gặp nhiều cô gái Việt Nam và hầu hết họ đều thật sự là những người dễ thương và lịch sự nhất tôi từng được gặp. Bạn thân của tôi, Hồng, là một ví dụ điển hình. Cô ấy vui tính, thông minh, luôn giúp đỡ tôi trong mọi trường hợp và không bao giờ chỉ trích tôi, trừ khi cô ấy có lý do gì rất vững vàng.

Với tất cả những điều trên, bạn nói xem, sao tôi lại phải muốn đi chỗ khác sống chứ?



Description

Contact

Lolivi
Vietnam

Social