Còn gì tuyệt vời hơn khi vào những chiều mùa hạ, dưới cái nắng nhẹ nhàng tinh khôi cuối ngày, bạn lại được thả hồn mình, tìm về với giây phút bình yên, suy tư giữa những đồi cỏ lau mềm mại, mỏng manh.
Những cành cỏ lau Đà Lạt nhẹ nhàng êm dịu, e ấp, khẽ đung đưa trong gió chiều hay những ngọn đồi cỏ lau kéo dài, lấp ló giữa những án mây hoặc nép sát vào ven đường, sườn núi không biết từ khi nào đã trở thành một nét đẹp của xứ ngàn hoa này.
Cánh đồng hoa cỏ lau Đà Lạt đã trở thành một biểu tượng cho mùa hè ngọt ngào cho các bạn trẻ yêu thích chụp ảnh, rất nhiều bạn trẻ đã tìm đến đây để thỏa mãn sở thích của mình, để sáng tạo ra những bức ảnh, những góc ảnh tuyệt vời nhất trước buổi hoàng hôn nhẹ nhàng và sâu lắng.
Có tận mắt chứng kiến thì mới thấy được vẻ đẹp quyến rủ của loài hoa cỏ Lau ở Đà Lạt này, hoa trắng muốt, bay phất phơ trong gió. Sức sống của nó thật diệu kì. Chúng có thể mọc ở khắp nơi, trên vách đá, dưới bìa rừng, hay bên lề đường. Bông hoa nở rộ, bung ra những hạt nhỏ màu trắng nhờ gió cuốn đi để sinh sôi nảy nở tiếp. Khác với hoa cỏ lau ở bãi bồi ven sông, hoa cỏ lau ở vùng núi cao Đà Lạt này có thân mảnh mai hơn, "gầy còm" hơn và bông nhỏ hơn do điều kiện sống khắc nghiệt ở vùng núi cao. Chính vì vậy, cỏ lau cũng là tượng trưng cho vẻ đẹp hoang sơ và sức sống mãnh liệt của núi rừng Đà Lạt. Những bông cỏ lau trở thành biểu tượng, thành ký ức khắc sâu vào tâm khảm những người đã từng 1 lần sửng sốt tới mê người trước vẻ đẹp của chúng.
Cỏ lau còn là hồi ức tuổi thơ trên lưng trâu, đuổi nhau bắt dế của bao thế hệ sinh ra và lớn lên ở làng quê Việt. Cỏ lau trở thành lá cờ phất phới trong trò trận giả của những "chàng dũng sỹ tý hon". Bởi vậy, với nhiều người, cỏ lau còn gắn với tuổi thơ đẹp đẽ "dữ dội"
Hoa cỏ lau Đà Lạt mỗi khi mọc hoa nhiều với từng đám lớn, trên diện tích rộng, theo kinh nghiệm dân gian của người xưa là dấu hiệu báo mùa bão lũ đã hết.
Nhưng đẹp nhất vẫn là ngắm những chùm hoa cỏ lau trắng tinh đung đưa trong gió xen lẫn cái nắng đầu đông yếu ớt, mỏng manh, xa xa là đầm phá, rừng núi xanh biếc cho ta một cảm giác bình yên khó tả.
Những ngọn đồi cỏ Lau Đà Lạt vẫn thế, phấn phới trong nắng chiều nhẹ nhàng như muốn vẫy chào đoàn chúng tối, ngắm nhìn lại ngọn đồi ấy mà lòng xao xuyến lạ thường, bao ký ức của một thời xa xưa như ùa về cùng cơn gió chiều lạnh buốt.