Đó là Turtuk, ngôi làng nhỏ xíu nằm giữa những đỉnh núi phủ đầy tuyết của vùng Ladakh thuộc Tây Bắc xa xôi của Ấn Độ. Nơi đây chính là sự pha trộn hoàn hảo của đất trời và thiên nhiên.
Cánh đồng oải hương và tam giác mạch đẹp như tiên cảnh ở ngôi làng bị lãng quên
Ngôi làng Turtuk có 1 vị trí địa lý cực kỳ đặc biệt, nằm ngay sát biên giới Pakistan – Ấn Độ. Đặc biệt hơn nữa, đây là một ngôi làng Hồi Giáo lọt giữa một vùng Phật Giáo trong một quốc gia đại đa số theo đạo Hindu.
Nằm ở đường biên giới quân sự, lọt trong rặng Karakoram hùng vĩ và dòng sông Shyok cuồn cuộn, mới mở cửa với khách du lịch vài năm gần đây. Việc đi từ các ngôi làng lân cận tới chỗ này là cả một hành trình vất vả. Nhưng có lẽ bởi thế, Turtuk khác hẳn các định nghĩa về một Ấn Độ ồn ào và nhiều điều cần chú ý tôi từng được nghe và tận mắt chứng kiến trong chuyến đi của mình. Chưa bao giờ tôi được đến một ngôi làng bình yên đến như vậy.
Chúng tôi đến Turtuk vào những ngày đầu tháng 9, chớm thu Turtuk đẹp như cô thiếu nữ mới lớn đang khoe sắc. Làng Turtuk gồm 2 phần chính là Youl và Pharol được ngăn cách bởi một cây cầu gỗ xinh đẹp, bên dưới là dòng suối mát lạnh có thể nhìn thấy đáy.
Băng qua cây cầu gỗ, chúng tôi đi bộ dọc theo con đường nhỏ với con suối chảy róc rách len lỏi giữa những ngôi nhà nhỏ bằng đất với khung cửa sổ đầy hoa. Con suối được người dân sử dụng trong mọi sinh hoạt hằng ngày từ nấu cơm, rửa rau, rửa chén và được thiết kế rất hợp lý khi chảy từ trên cao xuống thấp và len qua từng căn nhà nhỏ. Ở Turtuk, phụ nữ là lao động chính trong gia đình và họ tự cung tự cấp tất cả mọi thứ từ đại mạch đến cà chua, bắp cải.
Điều tuyệt vời nhất ở Turtuk có lẽ chính là những thiên nhiên. Bóng cây xanh khắp nơi, không khí trong lành tuyệt đối và rất nhiều hoa. Không khó để bắt gặp những cụm hoa lavender mọc dại, thơm ngát nằm nép mình khiêm tốn bên những thửa ruộng tam giác mạch.
Phải, thật bất ngờ biết bao khi tôi được gặp lại tam giác mạch ở một vùng đất xa xôi. Sắc tím của lavender, sắc trắng của cánh đồng tam giác mạch rộng mênh mông lại không hề vướng phải cảnh chen nhau sống ảo, khiến tôi cảm nhận được vẻ đẹp của thiên nhiên một cách thực sự. Chẳng những thế, nếu muốn bạn có thể thoải mái hái lavender mang về nữa. Trải nghiệm quá đỗi đáng nhớ!
Đặc biệt khi đến Turtuk bạn đừng quên thử mơ, vì mơ là đặc sản cũng như nguồn thu nhập chính của người dân nơi đây. Mơ ở đây rất ngon, trái to tròn và mọng nước, ngọt thanh và rất thơm. Có thể nói đây là trái mơ ngon nhất tôi từng được ăn trong đời, có lẽ nhờ canh tác thuần thiên nhiên, không sử dụng chất hóa học và không khí trong lành mát lạnh đã giúp trái mơ có vị thuần khiết như thế.
Đến Turtuk, thử 1 lần sống trong nhà của họ, không wifi, không mạng xã hội, không điện thoại, một lần bình yên thảnh thơi ngồi giữa ruộng tam giác mạch, bên vườn mơ trĩu quả mà ngắm núi tuyết, trút bỏ hết mọi muộn phiền, mọi nỗi bận tâm ở thế giới văn minh kia mà hòa mình vào thiên nhiên, đó là một trải nghiệm không thể nào quên mà cuộc đời này, đôi lúc ta chỉ cần đơn giản thế thôi!
Để đến được Turtuk, bạn cần mất 1 ngày di chuyển từ Leh – thành phố chính của vùng Ladakh, băng qua con đèo Khardung La – một trong những con đèo cao nhất thế giới có độ cao 5.602m mà xe có thể chạy đến được. Chúng tôi chạy dọc theo con đường nối North Leh với Shyok và thung lũng Nubra của Ấn Độ với dày đặc các chốt quân sự dọc đường, tôi biết mình đang ở một trong những vùng biên chiến sự căng thẳng nhất thế giới mà chỉ một sơ suất nhỏ như chĩa máy ảnh ra ngoài chụp lại các chốt quân sự cũng sẽ dẫn đến những rắc rối và phiền toái không ngờ.
Ấy vậy mà người dân nơi đây lại hiền hòa, thân thiện đến lạ lùng, sau bao chiến tranh mất mát, xung đột biên giới và cô lập hàng chục năm, họ vẫn giữ nét tính cách hiền lành thân thiện và cần mẫn. Họ khiến tôi muốn quay lại Ấn Độ, dù đường xa vạn dặm chăng nữa.