Có gì chơi ở vùng đất linh kiệt Sóc Sơn

Mỗi khi có dịp, tôi tự cho mình nghỉ ngơi vài ngày, xuôi về vùng kinh Bắc, đến Sóc Sơn mát lành hương hoa cỏ dại để trầm mình vào thế giới tâm linh, lắng đọng một cách nhẹ nhàng mọi xúc cảm đang lâng lâng chực trào lên khóe mắt. 

Hào hùng quá khứ cha ông

Sóc Sơn ngày ấy hôm nay vẫn còn

Có gì chơi giữa núi non?

Tự do bay bổng với cơn gió lành.

VỀ ĐẾN GIÓNG NGHE CHUYỆN KỂ NĂM XƯA

Đền Gióng Sóc Sơn có gì chơi? Tôi không bận tâm lắm. Bởi cuộc hành trình tìm đến nguồn cội của tôi đơn giản chỉ để chiêm nghiệm, như một kẻ độc hành hoài cổ chính thống không hơn không kém. Với tôi, trong cái nhìn đầu tiên về đền Gióng, hẳn là sự giản đơn, rất gần gũi và chân thực như đưa bước chân đi vào câu chuyện cổ ngày xửa ngày xưa, xưa, xưa lắm lắm.

Về đền Gióng nghe câu chuyện kể xa xưa - Ảnh: hainguyentuan

Để đến được đền Gióng, tôi mất hơn 40 phút đi xe bởi nơi đây cách Hà Nội chỉ chừng 40km về phía Tây Bắc, xe chạy không nhanh không chậm, con đường cũng chẳng gồ ghề ổ gà mà trơn tru khang trang rất nhiều lần so với tưởng tượng. Càng đi xa, khung cảnh làng quên yên bình với lúa xanh cỏ dại, một chút gió nhẹ tạt ngang qua trước mắt, tôi khẽ một nụ cười, thấy lòng mình đã khác.

Đền Gióng cách Hà Nội chừng 40 phút đi xe - Ảnh: Tran Viet Cuong

Đền Gióng không chỉ thờ mỗi Thánh Gióng mà còn có cả đền Trình, đền Mẫu, đền Thượng, chùa Đại Bi, chùa Non Nước,... Mỗi nơi đều có dấu ấn kiến trúc khác nhau nhưng thần thái tâm linh thì vẫn dễ dàng in sâu vào lòng người mỗi khi đến đây. Tôi quan tâm nhiều hơn đến bức tượng Thánh Gióng vàng son uy nghiêm, lừng lẫy.

Tượng Thánh Gióng bay về trời - Ảnh: Sưu tầm

Ngoài hương nhang tỏa khắp đền tự, người người đến đền Gióng, trong đó có tôi, đều thích tản mạn trên con đường tre ngà rợp bóng trên đường, bình yên thứ thiệt là đây. Đứng ở một góc khá cao vì đã đi cả một chặng đường dài, tôi thấy mình như đang lơ lửng giữa đại ngàn, dưới là núi và cây, trên là cây và núi, thấy mình bé nhỏ quá chừng. Trái tim vừa được làm nguội sau những thổn thức. Ấm.

Về đền Gióng là thấy an yên - Ảnh: Sưu tầm

Sóc Sơn là ngọn núi nào

Có ông Thánh Gióng bay vào trời xanh

Có gì chơi hỡi không anh?

Sao em không đến hỏi anh làm gì?

NÉT ĐẸP LÀNG QUÊ VIỆT Ở BIỆT PHỦ THÀNH CHƯƠNG

Rời đền Gióng, tôi vẫn còn phân vân không biết Sóc Sơn có gì chơi để du ngoạn tiếp, và định gọi cho cô bạn ở Hà Nội xem nên đi đâu thì đập vào mắt tôi là bức họa “Dưới ánh trăng” của họa sĩ Thành Chương mà tôi vẫn cài làm ảnh nền đã cứu nguy lúc đó. Thật, mê tranh của anh đã lâu, cũng biết anh cho một “cơ ngơi” đồ sộ, hết sức mĩ miều từ lâu và đã mấy lần bảo rằng nhất định sẽ đến khi có dịp. Ấy thế mà, suýt nữa thì quên hẳn. Câu hỏi ngu ngơ Sóc Sơn có gì chơi tôi đã tự trả lời. Thế đấy, tôi lại tiếp tục cuộc trải nghiệm của mình ở một nơi mới, Việt phủ Thành Chương.

Việt phủ Thành Chương được nhìn từ trên cao - Ảnh: Will Brantingham

Việt phủ Thành Chương, cũng có người gọi là Biệt phủ được Thành Chương – con trai của nhà văn Kim Lân xây dựng từ 2001 và hoàn thành vào 2004 với tổng diện tích lên đến 8 ngàn hecta, cách Hà Nội 40km về phía Bắc.

Tọa lạc trên không gian rộng lớn - Ảnh: Will Brantingham

Với tôi, Việt phủ Thành Chương như chiếc máy thời gian để đưa một người hiện đại quay về quá khứ, thử cuộc sống khác, không gian khác. Có đến hơn 30 công trình lớn nhỏ từ kiến trúc cung điện thời Trần, Lý,… đến ngôi nhà tranh bình dị. Biệt phủ luôn khiến người ta ngỡ ngàng bởi sự độc đáo và tái hiện rõ ràng mà nó mang lại.

Một góc được chăm chút ở phủ - Ảnh: Pham Duy Thai

Tôi cứ thế đi hết nơi này đến nơi khác mà chẳng biết mỏi là gì, bởi tôi sợ ngày sẽ chóng qua, sẽ mất cơ hội nếu chưa chiêm ngưỡng hết. Dĩ nhiên, tôi cũng dành một khoảng thời gian thật lâu để ngắm nghĩa những bức ảnh của chính Thành Chương và lạc vào thế giới do nhà văn Kim Lân tạo ra.

Có gì chơi ở Thành Chương Việt phủ?

Giữa Sóc Sơn đang bước vào thu

Ai muốn biết đừng quên ghé lại

Ngắm một lần sẽ chẳng dễ phai.

Một góc nhìn trên cao từ Việt phủ - Ảnh: taducanh

CÒN CÓ GÌ CHƠI Ở SÓC SƠN?

Mục đích chuyến đi của tôi là để chiêm nghiệm dòng thời gian lịch sử và dấu ấn Việt, nhưng đến đây rồi, tôi cũng muốn biết ở Sóc Sơn có gì chơi khác ngoài thường thức tâm linh. Và lời khuyên nhiều nhất mà tôi nhận được chính là thử sức leo núi Hàm Lợn một lần. Choáng. Vì tôi tự biết sức bền mình không được tốt. Nhưng vẫn cứ gắng sức thử một lần.

Thử thách đôi chân - Ảnh: Nguyên Mạnh Quân

Chinh phục núi Hàm Lợn - Ảnh: Doan Manh

Núi Hàm Lợn cách Việt phủ Thành Chương không xa nên tôi dành trọn buổi chiều hôm ấy cho chuyến du ngoạn với núi non Sóc Sơn, dù nắng trời đã gay gắt hơn trước nhiều. Có hai đường lên đỉnh núi, một là gập ghềnh qua các suối nước, hơi cực nhọc nhưng bù lại thắng cảnh rất đẹp, hoa lá rừng ngan ngát hai bên, nước suối thì trong và mát lành đến khó tả. Ấy là tôi nghe người bạn đồng hành từng đi kể lại, chứ tôi chọn cách hai, đi đường mòn trong rừng, ít bụi rậm. Đường mát mẻ nên cũng dễ chịu hơn, có điều sức bền thì leo núi nào cũng cần đến. Đây có thể gọi là cuộc thử nghiệm tuyệt vời dành cho những ai muốn thử sức chinh phục Fansipan hay Pha Luông, Bạch Mộc Lương Tử.

Khám phá con đường rừng nhiều điều thú vị - Ảnh: min min

Vất vả cũng được bù đắp, đứng ở đỉnh, dưới chân là mây và sương trộn vào nhau, trôi theo gió nhẹ, lấp lửng màu xanh của rừng cây, của cánh đồng, của một Sóc Sơn huyền thoại. Không rực rỡ kiêu kỳ mà bình yên, thơ mộng, rất thực. Nhiều đoàn còn cắm trại qua đêm để ngắm sao, để nghe cái lạnh trên núi tỉ tê. Tôi cũng thích, nhưng phải hẹn lần sau.

Đứng trên đỉnh phóng tầm mắt xuống bên dưới - Ảnh: Nguyên Mạnh Quân

Là bức tranh đẹp vô cùng - Ảnh: Duy Gia Nguyen

Lễ hội Gióng Sóc Sơn - Hà Nội

Mơ màng về những kỷ niệm của chuyến đi, tôi vẫn trầm ngâm suy nghĩ, Sóc Sơn có gì chơi nữa không nhỉ? Bởi thật lòng, tôi vẫn muốn đi thêm lần nữa, để được tìm thấy chính mình ở đâu đó mà tôi đã vô tình gửi lại Sóc Sơn ở chuyến đi ngày trước. Còn bạn thì sao? Bạn muốn đến Sóc Sơn chứ?



Description

Contact

Lolivi
Vietnam

Social