Sáng sớm, khi sương mù vẫn còn giăng trên những dãy núi, người dân từ các bản Lìm Mông, Lìm Thái đã dẫn trâu ra đồng cho kịp ngày mùa.
Từ các bản xa xôi, những người bà, người mẹ lại đeo gùi lên nương rẫy, tranh thủ ngày khô ráo để thu hoạch mùa màng. Có những thửa ruộng bông lúa đã chín nặng trĩu cành, chỉ chờ tay người thu hái.
Với những gia đình đã gặt hái xong, người phụ nữ lại tranh thủ đi bán hàng. Vài túi ổi, đôi ba chiếc khăn thêu tay hay bó rau rừng, họ cố gắng bán cho những du khách dừng chân bên đường chụp ảnh.
Bên hiên nhà, những đứa trẻ đang chơi đùa với nhau khi ba mẹ chúng đi làm đồng. Một số phải giúp đỡ bố mẹ làm các công việc đồng áng từ rất sớm.
Em bé người Mông chơi bên cửa nhà trong khi mẹ đang ngồi thêu thùa, khâu vá. Do điều kiện cơ sở vật chất thiếu thốn, đặc biệt là bậc mầm non và tiểu học, trẻ em thường ở nhà với gia đình cho tới 5-10 tuổi. Phụ nữ H’mông nổi tiếng với những chiếc váy hoa được thêu tay và dệt cầu kỳ. Những lúc không phải lên nương hay xuống chợ, họ lại ngồi thêu thùa quần áo cho gia đình.
Em bé H’Mông trong trang phục truyền thống ngại ngùng trước ống kính của các du khách miền xuôi.
Nụ cười của người phụ nữ trong những phút giải lao sau buổi làm đồng vất vả. Mùa vàng Mù Cang Chải một năm chỉ có một lần, mang tới bao niềm hy vọng về một cuộc sống ấm no cho người dân nơi đây.