Đến tây nguyên thực hiện giấc mơ cưỡi voi thuở bé

Từ bé những giai điệu chú voi con ở bản Đôn đã thuộc làu trong trí nhớ của nhiều đứa trẻ. Ước mơ được thấy voi và được một lần cưỡi voi thỉnh thoảng trở đi trở lại trong suy nghĩ. Vậy đã bao giờ bạn nghĩ sẽ thực hiện giấc mơ ấy. 

 Buôn Đôn cách thành phố Buôn Mê Thuột chừng 60km. Tiện nhất đi chuyển tới đây chính là đi xe bus. Xe bus 15 đi Buôn Đôn 20.000đ/lượt, chạy từ bến xe thành phố tới thẳng khu du lịch cầu Treo, Buôn Đôn. Đi xe bus Buôn Đôn khỏe re, ngồi trên xe chừng một tiếng là tới. Xe nhỏ nhưng đường cũng không xóc. Nếu đi từ sớm thì trưa đã có thể quay lại thành phố để nghỉ ngơi và tiếp tục thực hiện những chuyến tham quan khác.

Buôn Đôn. -Ảnh: dhungcafe

Người Buôn Đôn nuôi voi ở ngay trong khu du lịch cầu Treo, mua vé vào cửa hết 30.000đ, chơi ở trong đó thoải mái, từ sáng đến chiều về cũng được. Có những điểm dừng khách du lịch có thể trải bạt để ngồi và ăn uống nhẹ.

Khu du lịch cầu Treo. -Ảnh: k6bc11r

Nơi phát triển dịch vụ cưỡi voi bố trí khá nhiều ghế và xích đu. Voi lúc nào cũng chờ sẵn nên không lo phải đợi lâu. Khu nuôi voi khá hẹp nhưng khoảng đất xung quanh lại khá rộng. Du khách sẽ được ngồi trên lưng voi và di chuyển quanh khu đất ấy.

Xích đu. -Ảnh: Iki Oleo

Giá cưỡi voi không đắt cũng không rẻ, tùy thuộc vào nhu cầu khách du lịch có thể mua cách gói dịch vụ khác nhau. Có 3 mức giá là 150.000đ cho 15 phút, 300.000đ cho 30 phút và 600.000đ cho 1 tiếng. Mỗi chú voi trong một chuyến sẽ chở được 3 người. Vì vậy, tính ra tiền mỗi người thì mức giá này tương đối chấp nhận được.

Vé cưỡi voi ở Buôn Đôn. -Ảnh: Iki Oleo

Cảm giác ngồi trên lưng voi, sao nhỉ? Ban đầu nó rất giống với cái cảm giác đi tàu gỗ ra đảo. Ngồi trên lưng voi lúc lắc, lúc lắc theo nhịp chân voi. Voi di chuyển chậm chạp, cả thân hình đồ sộ với mỗi bước đi đều có sự rung chuyển. Tuy nhiên, nó cứng cáp và chắc nịch. Ngồi trên lưng voi vẫn thấy rất an tâm.

Trên lưng voi vững chãi. -Ảnh: Iki Oleo

Du khách sẽ không ngồi trực tiếp ở trên lưng voi như là người điều khiển. Trên lưng voi sẽ đặt một chiếc ghế gỗ rộng và nệm đủ cho ba người. Người điều khiển voi ngồi đằng trước, phía cổ, tay cầm gậy, chỉ voi đi đúng hướng.

Chòi đợi voi. -Ảnh: Iki Oleo

Voi ở Buôn Đôn dạn người và rất lành. Chúng chăm chỉ làm việc và rất vui vẻ ăn những khúc mía du khách mua cho. Có lẽ, chúng là bạn với người cũng đủ lâu để quen với một vài ngôn ngữ, cử chỉ, ngoan ngoãn, nghe lời như đứa trẻ con vậy.

Ngồi trên lưng voi ngân nga câu hát quen thuộc:

“Chú voi con ở bản Đôn, chưa có ngà nên còn trẻ con

Từ rừng già chứ đến với người, rất ham ăn với lại ham chơi…”

Voi ham ăn. -Ảnh: Iki Oleo

Cảm giác ấy như chính mình được sống lại với tuổi thơ, câu hát đã nằm lòng đi vào giấc mơ và trở thành hiện thực. Nhưng không chỉ có giấc mơ cưỡi trên lưng voi, ta còn chạm được cả vào giấc mơ một lần trải nghiệm và chinh phục những miền đất linh thiêng của tổ quốc.

Cưỡi voi chinh phục Tây Nguyên. -Ảnh: Bảo Hưng

Trong lòng có chút gì đó rất là tự hào, được cưỡi trên lưng voi oai hùng, cảm giác như cả không gian Tây Nguyên giàu văn hóa và truyền thống đang vọng lại. Theo nhịp chân voi bước, ta có thêm chút ý niệm về cuộc sống nơi những bản làng, ta cảm nhận được những thanh âm núi rừng. Ta lại càng muốn được đi sâu và khám phá nhiều điều mới lạ hơn nữa.

Văn hóa Tây Nguyên trên lưng voi. -Ảnh: Bảo Hưng

Quãng thời gian ngồi trên lưng voi, thong dong trên những doạn đường đất đỏ không dài, nhưng trải nghiệm ta có lại rất lớn. Từ những gì chính bản thân cảm nhận được, từ những câu chuyện nghe từ người Tây Nguyên, chuyến đi ấy sao mà thú vị đến thế.

Đất đỏ và những trải nghiệm Tây Nguyên. -Ảnh: Bảo Hưng

Cưỡi voi xong rồi, ngồi lại chiếc xích đu, đối diện một chú voi lớn. Không biết có phải do đa cảm hay không mà ánh mắt chú voi nơi phía sau rào sắt kia rất có hồn. Cảm giác như chú voi ấy có rất nhiều điều chia sẻ, cảm giác như đang tìm kiếm một người bạn để chuyện trò. Mà cũng phải, voi đã sống với người ở Tây Nguyên lâu như thế. Chuyện về Tây Nguyên, có lẽ voi cũng thuộc nằm lòng, või cũng muốn tìm người để tâm sự.

Nghe voi tâm sự. -Ảnh: Iki Oleo

Tây Nguyên dành cho những ai yêu núi rừng, yêu tiếng cồng chiêng vang vọng và yêu voi. Đến Tây Nguyên mà không cưỡi voi thì coi như phí mất một nửa cuộc hành trình. Có những trải nghiệm mà chỉ dành thuộc về nơi đó, dành cho riêng vùng đất đó. Chính nơi ấy người ta mới cảm nhận được, thấy hết được sự thú vị và ý nghĩa. Thử một lần ngồi trên lưng voi, mở rộng tầm mắt, ngắm cuộc đời bao la.



Description

Contact

Lolivi
Vietnam

Social