Ngày 1: Hà Nội - Mộc Châu
4h30 sáng bọn mình dậy ra bến xe Mỹ đình để bắt xe khách. Đúng 6h kém 15p xe chạy. Các bạn muốn đi xe sớm hơn cũng ko có đâu ạ. Xe ghế ngồi 130k/người. Các bạn cứ đi thẳng ra bến là có xe không cần gọi trước. Xe sẽ chạy bon bon 4-5 tiếng nhưng sẽ dừng nghỉ chân ăn sáng ở Xuân Mai nên các bạn đừng lo bị đói nhé. Khoảng 10-11h là các bạn sẽ đến Mộc Châu. Tớ đã đặt trước khách sạn Công Đoàn Mộc Châu tại đường Lê Thanh Nghị nên chỉ cần bảo xe đưa thẳng đến đó là được. Bọn mình ở 1 phòng 4 người 3 giường giá là 470k/đêm. Nếu các bạn muốn rẻ hơn thì xung quanh khách sạn Công Đoàn có nhiều nhà nghỉ giá chỉ 200k 1 đêm. Công Đoàn thì bao gồm cả buffet ăn sáng luôn, tuy đồ ăn ko ngon lắm nhưng miễn sao no là được ạh.
11h trưa : nhận phòng khách sạn nghỉ ngơi đến 12h là tự đi tìm hàng ăn. Xung quanh khách sạn có khoảng 4-5 hàng cơm bình dân. Bọn mình ăn hàng đối diện khách sạn có biển : cơm bình dân. Ở đây phục vụ các món cơm rang, chân cánh gà nướng, bún đậu mắm tôm. Thật sự các bạn muốn ăn chuyên 1 hàng giống kiểu ở Hà Nội thì không có đâu, hàng nào cũng kiêm nhiều món ạ. Mỗi đứa 1 suất cơm rang dưa bò cho no căng bụng là đẹp. Quán này có cho thuê xe máy nên bọn mình thuê luôn 2 cái nửa ngày chỉ mất 100k/xe. Đổ xăng 50k. Nếu thuê ở khách sạn thì sẽ mất 200k 1 xe vì họ tính theo ngày chứ ko tính theo giờ đâu ạh.
Ăn xong 1h15 xuất phát đi đồi thông. Đồi thông cách 7km từ khách sạn, đường đi rất dễ, được cái mình cũng đi xe sành sỏi (bị xoè 1 lần sẽ kể tiếp ở dưới). Vào đồi thông thì có hồ đạp vịt, bao bọc là đồi thông, những ruộng vườn hoa cải trắng và tam giác mạch. Nói chung chụp ảnh cũng đẹp. Các bạn chơi đến 3h thôi nhé.
Sau đó quay lại hướng khách sạn đi thêm 15km nữa để đến đồi chè trái tim, đường đi cũng dễ lắm chưa đến đoạn vất vả đâu. Đồi chè trái tim đẹp lắm, nếu biết chụp 360 thì rất đẹp. Tất cả ảnh mình đều chụp bằng 360. Đt mình dùng là ip6s plus chứ ko phải chụp bằng máy cơ đâu ạh. Chỉ cần sạc 100% và để chế độ trên máy bay cho cả ngày chụp ảnh là ok.
Chơi ở đồi chè trái tim đến 6h là bọn mình túc tắc đi về. Vì đói quá nên không về khách sạn tắm rửa nữa nên đi thẳng về đoạn gần khách sạn tìm hàng đồ nướng ăn. Biển quán là đồ nướng Hà Nội. Gía cả ở đây khá ổn, 520k cho 4 người ăn no. Nhưng thấy bình thường, vì khi đói mình chỉ thích được ăn cơm cho chắc bụng, phải gọi thêm ở đây đĩa mì xào bò ăn tạm. Nếu mệt hoặc để tiết kiệm hơn thì ăn xong có thể về khách sạn nghỉ ngơi luôn, nếu không có thể đi hát karaoke. Một điều chú ý nữa là buổi tối ở đây rất lạnh các bạn nên mang thêm áo khoác. Từ khách sạn rẽ tay phải có 1 dọc quán karaoke. Quán 999 ở đây mọi người nói hát hay nhất nhưng hết phòng. Xuống quán ở phía dưới tên Vọng hát tạm, 150k/giờ. Giá chung rồi ạh. Bọn mình hát từ khoảng 9h đến 11h kém cả tiền nước là 520k. Ghé vào quán ăn lúc đầu giả xe máy rồi đi bộ về khách sạn. Nằm ở khách sạn chơi chán chê mê mỏi mấy đứa em kêu đói nên 1h30 còn đi ra cửa khách sạn quán mà mình thuê xe máy để mua chân cánh gà nướng và bia về khách sạn nhậu. Hôm sau là ngày hay ho nhất và hãi nhất hiu hiu
Ngày 2: Leo đỉnh Pha Luông
Bọn mình luôn nghĩ trong đầu là chỉ cần phi xe máy lên đỉnh núi và chụp choẹt xong đi về cùng lắm 1-2h chiều là về đến khách sạn và về được Hà nội. Thật sự là QUÁ SAI LẦM luôn nhé. Nó khó khăn vất và hơn rất nhiều , cả về tinh thần lẫn sức khoẻ và vật chất.
Đi từ khách sạn vào Pha luông mất 40km đi qua thác Dải Yếm là cứ đi thẳng vào xã Chiềng Sơn theo đường vào cửa khẩu. Chắc chắn vừa đi các bạn phải vừa hỏi đường. Đường vào dễ đi vì là đường nhựa nên thôi bỏ qua kể lể. Bắt đầu khi nhìn từ xa thấy đỉnh núi Pha Luông từ ngoài đường nhựa bọn mình đã hét hò rú lên vì thấy sắp đến được với hòn đá sống ảo rồi.
Nào bắt đầu đường vào bản H'mông dưới chân đỉnh núi Pha Luông nào. Đường vào bản đích đến đầu tiên là Đồn Biên Phòng Lóng Sập. Cách đường nhựa là khoảng 15km, đường vô cùng vô cùng khó đi. Đường đất dốc cao, 1 bên nhiều đoạn là vực. Các bạn đừng nghĩ là quá đơn giản . Thật sự là bọn mình còn phải thuê dân bản trở vào vì ko thể tự đi được nữa. Khi lên 1 cái dốc cao mình đèo đứa em mình. Mình đi số 1, sắp lên gần đỉnh dốc thì xe ì ì, em mình bảo chị ơi em sợ xe bốc đầu vì nó cũng béo huhu. Vì ở dưới dốc là vực nên mình hoảng quá về số 2 vì sợ xe bốc đầu, ai dè vừa về số xe tự trôi lùi xuống mặc cho mình bóp phanh tay dẫm đạp phanh chân đều ko được. Em mình gắng sức trống chân cho xe đỡ trôi. Lúc đó trong đầu nghĩ thôi quả này đập đầu xuống vực rồi, may sao lùi được 5m xe đổ ầm sang bên trái rê thêm 1 chút, cả chỗ để chân gẫy hết. Sức va chạm quá mạnh. Mình và em đau ê ẩm cả người nhưng 2 đứa đều cười rất to vì cảm giác như vừa được sống lại, cảm thấy quá may mắn và ko dám nghĩ tiếp. Đoạn này 2 đứa ngã xong không đẩy xe lên dốc được vì dốc cao mà không dám ngồi trên xe đi tiếp.
Đúng lúc đó có 1 em zai bản đi xe wave ngang qua, đang đứng ở đầu dốc chứng kiến liền chạy lại đỡ và phi giúp xe lên dốc. Hú hồn. Em có nói là thuê người dẫn đường lên đỉnh núi và đèo vào, đèo ra không. Đây là đoạn trường tiểu học Pha Luông, vào bản mỗi bạn 5k. Gọi là mốc ranh giới đi. Thế là thuê em ý 100k. Chưa xong đâu, từ đoạn đó vào bản mới là dã man nhất. Em mình ngã xe 5 lần, đứa ngồi sau phải đi bộ vì toàn dốc cao và đường đất đá. Mang tiếng thuê zai bản chở vào nhưng đoạn dốc cao vẫn phải đi bộ lên là bình thường. 3 đứa còn lại đều phải thuê người chở luôn. Mỗi đứa mất 200k cả chở đi cả về.
Đi từ 8h sáng mà đến được đồn biên phòng đúng 12h cho 40km số. Vào đồn biên phòng là chân núi Pha Luông, làm thủ tục để được leo, bên kia là đất Lào. Các bạn không làm thủ tục có nghĩa là các bạn vượt biên nhé, phạt thì ăn mấy triệu luôn. Khổ chứng minh thư của mình và 2 đứa nữa đều gửi lại ở khách sạn rồi. Biên phòng không cho leo đuổi đi về, không giải quyết cho. Đây là cửa khẩu của tệ nạn buôn ma tuý nên xin rất khó khăn. Lần đầu tiên đi, không có kinh nghiệm. Bắt buộc các bạn phải mang theo giấy tờ tuỳ thân nhé. Lúc bị đuổi về thật sự mình đa muốn khóc thật to rồi. Vượt cả trăm km từ Hà Nội lên rồi mất bao nhiêu công sức để vào bản còn suýt chết vì bị ngã xe huhu. Cũng may nhờ chút sự quen biết và 1 đứa em mình mang theo CMT bảo lãnh cho cả bọn nên được leo tiếp cùng em zai dẫn đường. Chỉ cho phép 6h quay trở lại đồn.
Nào bắt đầu leo nào, thật là ngoài dự kiến. Leo lên 3 tiếng leo xuống 2 tiếng. Thật bất ngờ về cái hòn đá này, quá khó khăn. Nhưng đã đến được đây rồi không đi tiếp không được. Đi giày búp bê là chỉ có sai lầm, may quá mình đi giày thể thao. 4 đứa 1 đứa không leo ở lại đồn biên phòng đợi vì thấy leo núi quá dã man. Mình leo Yên Tử ít nhất còn có cáp treo và chỉ leo đoạn lên Chùa Đồng là còn thấy nhẹ nhàng. Đây là leo cao không ngừng nghỉ, băng qua rừng già, rừng trúc đau chân vô vàn, mệt vô vàn cùng cực. Đói, kiệt sức. Mệt. May sao có chị mang vài cái kẹo dynamic đã giúp không bị tụt huyết áp. Vừa đi vừa ăn kẹo cho đỡ mệt.
Khoảng 3h30 là lên đến đỉnh núi, cảm giác thật là vỡ oà, hạnh phúc hơn cả trúng đề. Mỗi đứa ra chụp ảnh các kiểu diễn trăm kiểu. Ảnh mình là em zai bản dẫn đường chụp cho đấy. Lần đầu e ấy cầm ip chụp ảnh mà chụp đẹp thôi rồi đất hỡi.
Chụp xong có quán ăn gần đó nên bọn mình ăn tạm hộp mì 25k. Hộp xôi lạc vừng 20k để chuẩn bị có sức xuống núi.
Xuống núi thì nhanh và phải chạy đua với ánh mặt trời. Vì nắng tắt mà đi qua rừng già rất tối, còn đoạn đường từ bản ra đuong nhựa nữa, ai nấy đều cố đi nhanh. Ngón chân cái và út cứ thế là bị sức ép . Xuống rất dốc, toàn dốc cao chân thì đau. May sao xuống đến đồn biên phòng vẫn còn chút ánh sáng sót lại.
Đến khi ra mỗi đứa vẫn đều thuê 1 người đèo ra. Mình giả cho em dẫn đường cả tiền chở mình là 350k. Còn các xe khác thì là 200k tiền đèo vào đèo ra. Ra đến đường nhựa là cũng 7h tối. Ở đây dân chưa có điện mấy đâu ạh. Sau đó cả lũ lại 4 đứa 2 xe như lúc đầu quay lại khách sạn để lấy hành lý kí gửi tại khách sạn. Trước khi đi bọn mình ăn sáng xong giả phòng rồi chỉ kí gửi hành lý ở đó thôi.
Đoạn đường ra thị trấn Mộc Châu tối om, gần 20km. Trời thì lạnh tay chân đau nhức mỏi thêm cả chiều ngã xe. Lết về được về khách sạn lấy đồ cũng 8h30. Ra quán trả xe máy ăn cơm ở đó luôn. Cơm 200k. Tiền thuê xe cả ngày 2 xe 200x2= 400k. Nửa ngày hôm qua là 200k. Tiền đền hỏng xe 500k nữa hiu hiu. Thật sự ngày hôm nay leo Pha Luông quá chát luôn. Hỏi dò được xe về Hà Nội xe Bắc Sơn 9h15. Bọn mình đi taxi ra văn phòng xe đợi 10h xe mới chạy. Xe giường nằm 150k 1 người. Đến bến xe Mỹ Đình là 2h30. Kết thúc hành trình. Trên xe mình không ngủ được, không nằm được vì đau mông do ngã xe. Đau chân không nhúc nhích được. Thật sự đây không phải hòn đá sống ảo đâu mà là hòn đá sống thật. Phải trải qua những đoạn đường đầy khó khăn và tự đi bằng đôi chân của mình. Tặc lưỡi: ừ thì tuổi trẻ.
Người dẫn đường của mình tên Giàng A Thái, 16t đang học lớp 9. Nhà 4 anh em, em là cả. Bố bệnh tim không làm dc việc nặng. Em là trụ cột trong nhà. Ngày vẫn đi học, đi làm nương với mẹ. Kiếm thêm tiền bằng nghề dẫn đường, xe ôm. Em rất ngoan và nhiệt tình luôn. Đi leo núi bảo uống nước mà nhất quyết ngại không uống nước của khách. Đưa bánh kẹo phải bắt ăn thì chị mới đi tiếp không ăn chị không đi nữa thì em mới ăn. Các bạn đi leo núi đến đương nhựa vào bản hoặc vào đến tiểu học Pha Luông thì gọi điện thoại em sẽ đón. Sđt của e ấy là : 0165 4561175
Tổng kết chi phí:
Tất cả chuyến đi của mình 2 triệu 1 người. Nhưng vì bọn mình ko ngủ nhà sàn, nhà nghỉ. Mà chọn nghỉ tại khách sạn Công đoàn gồm buffet sáng, phòng ốc rộng rãi. Vì 4 đứa mình nhát lắm sợ ma nên chọn chỗ đông người . Còn đi hát và ăn đồ nướng nữa, taxi linh tinh. Còn thuê zai bản chở vào đồn biên phòng nữa vì đường khó đi. Khổ đều là phận nữ liễu yếu đào tơ, chân yếu tay mềm lần đầu trải nghiệm =))). Đúng là đi theo kiểu đến đâu thì đến. Nên bây giờ mới có lại chút kinh nghiệm cho các bạn chưa đi đây.
Nếu các bạn tiết kiệm hơn thì chỉ mất 1 triệu/1 người thôi nhé.
- Tiền xe đi + về : 300k.
- Ngủ nhà nghỉ: 50k/người.
- Ăn sáng + trưa + tối 2 ngày : 300k
- Tiền mua nước + phí vào bản, vào rừng thông 5k/ người. + thuê xe : 150k.
Là mới mất có 800k thôi nhé. Bạn nữ nào không có lái thì đi đến bản là sẽ có rất nhiều zai bản đứng đợi để chở vào. Nếu xe của mình thì 150k. Còn nếu xe của họ thì 200k chở vào chở ra tận tình. Có thể mặc cả nhé.
- Thuê người dẫn lên đỉnh núi là 100k cả đoàn nhé.
❤️❤️❤️ Theo mình là đã đi chơi rồi thì cứ ăn tiêu, hát hò vui vẻ cùng nhau đi. Còn cả đời để kiếm tiền cơ mà, nhưng tuổi trẻ và những kỉ niệm đẹp thì còn lưu giữ mãi trong tim.