Dốc trời ơi ở Đà Lạt.
Ở Đà Lạt thì không có đèn giao thông (Điều này chắc bạn nào cũng biết), nên cứ tới ngã tư, ngã năm thì chịu khó nhường nhau một chút là qua được hết.- Vào quán ăn hay quán cafe đều được cho sẵn bình trà nóng (ko lấy tiền, muốn uống bao nhiêu cũng được, quan trọng là mặt mũi có dày để xin thêm không =]]). Đừng bao giờ vào quán mà xin ly trà đá nhé, người ta sẽ quay lại nhìn bạn với con mắt lạ lùng đó.- Khi đi ăn ở tiệm bún hay mì Quảng, thường được cho rất nhiều rau. Đặc biệt là người ta không cho rau nguyên lá mà rau được xắt sợi nhỏ ra.
Các khu du lịch Đà Lạt hay thác nước chỉ chủ yếu phục vụ nhu cầu cho du khách, người Đà Lạt chỉ đi lúc mới khai trương cho biết. Chẳng lạ gì khi hỏi ra có người mới chỉ đến những nơi này có 1 lần vào những năm nào lâu lắm rồi :)) Hồ Xuân Hương là cái hồ tên Xuân Hương, còn Hồ Xuân Hương là nhà thơ nổi tiếng ngày xưa =)) (Xuất xứ tên gọi hồ Xuân Hương là vì hồ vào mùa xuân có mùi thơm của cây cỏ xung quanh hồ hòa quyện nên một mùi hương thoang thoảng nên gọi là hồ Xuân Hương)
Số nhà ở đây đánh loạn xạ các kiểu, không phân biệt chẵn, lẻ nên không có gì lạ khi có địa chỉ trong tay nhưng không tìm được nhà. Chưa kể nhiều trường hợp những con đường được gọi tên theo kiểu kí hiệu kiểu như: Dốc Đá, nhà đèn, số 6, số 7, ngã tư….
Kiểu đi chơi phổ biến nhất là đi ăn, xong đi cafe hay sinh tố, sau đó kéo nhau đi karaoke. Hát xong thì kéo ra Hoà Bình uống sữa đậu nành, còn đói thì cứ hủ tiếu là thoả mãn rồi. Câu cửa miệng của những thanh niên ở đây là "Tối đi uống sữa đậu nành nghe mày" chứ ko phải câu "Tối nhậu nghe mày" đâu (Lành mạnh vô cùng :">)
Ra chợ hay đi mua sắm đừng diện kiểu trên đông dưới hè, chân mang dép lào nhé, bị chặt chém là chuyện thường tình đó. Người ĐL tuy ở Đà Lạt lạnh quen rồi nhưng ra đường thường quen với áo khoác kín kẽ. Dù trời có nắng mấy nhưng vẫn phải khoác cái áo mới ra đường , dần trở thành thói quen khó bỏ được.
Ở đây gọi rau câu là Đông Sương (rau câu ở Đà Lạt là loại khác nhé), gọi bánh flan là kem flan, gọi gỏi khô bò là xắp xắp (nhưng mà ad nghĩ xắp xắp với gỏi khô bò là khác nhau, ở Đà Lạt gỏi khô bò ăn với nước mắm).
Món xắp xắp ở Đà Lạt.
Người Đà Lạt thường đi ngủ rất sớm, khoảng 9h tối là có cửa hàng đóng cửa rồi, chắc là vì thời tiết lạnh quá. Đường phố giờ này cũng vắng vẻ hơn.
Các kiểu nhà ở Đà Lạt thường có kiến trúc giống giống nhau, hầu như nhà nào cũng có sân nhà.Cho dù nhà có nhỏ cũng ráng chừa 1 khoảng làm sân, trong sân trang trí đầy cây cảnh và hoa các kiểu. Nhà nào sân nhỏ thì lan can hay trồng hoa tận hàng rào, nói chung là chỗ nào tận dụng được đều đem hoa lá trang trí hết. Có khi trên một con đường, nhà nào cũng tựa tựa như nhà nào nên dễ gây nhầm nhọt.
Những ngôi nhà phủ đầy hoa dại tại phố núi ngàn hoa. Ảnh: Trương Ngọc Thụy.
Vì ĐL cao hơn SG nên nếu ai nói "Đi lên Sài Gòn" thì chắc chắn không phải người Đà Lạt rồi, người Đà Lạt cũng hay để ý cái này lắm. Nên "Đi xuống Sài Gòn" và " Đi lên Đà Lạt" nhé!! ^^
Người Đà Lạt có vẻ ít nói, hơi trầm lắng (chắc cũng một phần do trời lạnh nên không mở miệng nói chuyện nổi :D). Giọng nói người ĐL là tổng hợp nhiều giọng của các vùng khác nhau từ Bắc, Trung, Nam. Bạn cứ để ý nếu có bạn là người ĐL, giọng nói nghe rất rõ ràng, nhẹ nhàng, không bị lỗi l,n, v, d và nghe ngọt lắm ^^
- Đà Lạt nhỏ nên ra đường dễ gặp người quen, người Đà Lạt có thói quen ngồi trong quán nhưng thỉnh thoảng hay nhìn ra cửa xem ai đi vào, thỉnh thoảng đưa tay xuýt xoa một cái cho bớt lạnh nữa.
(Còn tiếp)
-----------
Bài viết được góp nhặt từ nhiều người Đà Lạt :)
Hình này không phải ở nước ngoài đâu, ở Đà Lạt đó ^^