Săm Pun, thuộc xã Xín Cái, huyện Mèo Vạc, Hà Giang, được biết đến là một mảnh đất nghèo khó với điều kiện thời tiết và thổ nhưỡng khắc nghiệt. Nhưng mảnh đất khốn khó ấy vẫn mê hoặc biết bao tâm hồn đam mê khám phá những vùng đất lạ.
Từ thị trấn Mèo Vạc hướng về phía chân đèo Mã Pí Lèng hùng vĩ có một ngã rẽ dẫn tới cửa khẩu Săm Pun, từ đây còn phải đi thêm chừng 50km đường uốn lượn theo từng thế núi mới đến được cột mốc 476, nơi đánh dấu chủ quyền lãnh thổ Việt Nam.
Dọc biên giới Việt – Trung, những khóm cải vàng vẫn ngày đêm mọc xen cùng đá tai mèo sắc nhọn dưới cái nắng vàng như rót mật. Một khung cảnh yên bình hiện ra. Suốt chặng đường từ thị trấn Mèo Vạc đến với cửa khẩu là con đường dốc núi cheo leo với bao nhiêu khúc cua tay áo, bao nhiêu viền chạy hình chữ M ngoằn nghèo trên đình núi.
Đến Săp Pun một chiều hè, bạn không còn nhìn thấy cái màu xám đục buồn bao phủ lên các vạt núi tai mèo mỗi mùa đông sang, thay vào đó là gam màu tươi tắn, sống động của những vệt nắng tràn hết từ thung lũng này đến thung lũng khác. Từ cửa khẩu đi tầm 50km sẽ đến được cột mốc 426 nơi đánh dấu chủ quyền lãnh thổ Việt Nam.
Dòng sông Nho Quế cứ âm thầm chảy nước róc rách phía chân đèo. Khung cảnh vùng non cao hiện lên đầy hoang sơ, nguyên thủy mà hấp dẫn du khách. Giữa những dãy núi, dãy đèo đầy đá tai mèo tạo hóa đã cố tình đặt một dải lụa Nho Quế làm cho cảnh sắc thật hữu tình. Một bức sơn thủy đẹp và đẹp bởi chính cái vẻ nguyên sinh đó.