“Tại sao lại thưởng thức Tapas ở Paris mà không phải là uống bia kiểu Pháp?” – Bạn tôi tủm tỉm cười: “Bởi người Việt thích vừa uống bia vừa nhậu!”.
Tapas – thưởng thức ẩm thực Tây Ban Nha ở Paris
Bodega 64: Tapas ở Paris
Le Marais là một khu phố của Paris với nhiều di tích, công trình có kiến trúc nổi bật mang tính quý tộc và lịch sử, nằm trên địa bàn quận 3 và quận 4, giáp với sông Seine ở phía nam.
Chúng tôi có cả một ngày dài đi bộ ở Le Marais từ phố nọ sang phố kia theo một hành trình không định trước và khi chiều nhập nhoạng buông trên các con phố lát đá giữa những khối nhà cao tầng đẹp đẽ, bạn dừng chân ở Bodega 64, một quán bia kiểu tapas trên phố François Miron.
Quán bar Bodega 64 thường rất đông khách và khó có thể tìm chỗ nếu không đặt trước vào mỗi buổi chiều. Rất may vì chúng tôi đến khá sớm, nên vẫn có thể lựa chọn một hai bàn trống trước khi giờ uống bia chiều của Paris bắt đầu.
Quán không quá lớn, bàn ghế được kê san sát với không gian khá ấm áp. Bạn bảo ở đây không có tiếng “zôzô” và những cốc bia hơi được uống cạn trong nháy mắt như ở Việt Nam.
Trong không gian vừa đủ gần có thể nghe tiếng ly tách chạm nhau, tiếng dao dĩa lanh canh, tiếng chuyện trò rì rầm của bàn bên cạnh. Rất thanh lịch, nhẹ nhàng nhưng không hề kiểu cách, khuôn mẫu, thậm chí khá thoải mái.
Khách hàng tôn trọng lẫn nhau và ai cũng tập trung vào mối quan tâm riêng của mình. Một vài vị khách thấy hứng thú có thể cầm cốc bia ra bên ngoài cửa hàng, đứng dọc vỉa hè và tán gẫu.
Tapas là gì?
Tapas là tên gọi chung cho một phong cách ẩm thực kiểu Tây Ban Nha, gồm tổng hợp các món ăn nhẹ được dùng vào xế trưa hoặc trước bữa tối kèm với bia hoặc rượu. Hay nói một cách dân dã kiểu Việt Nam, tapas nghĩa là “đồ nhắm”.
Có hai giả thuyết về tapas trong lịch sử Tây Ban Nha. Một cho rằng đó là món ăn phụ do vua Alfonso đời thứ 10 thường dùng với rượu vang giữa các bữa chính. Và một giả thuyết khác có vẻ hợp lý hơn, đó là các món ăn vặt của người nông dân giữa các bữa sáng và bữa trưa sau những giờ làm việc vất vả.
Cho dù là với giả thuyết nào, hiện vẫn không khó để gặp ở các nước châu Âu nói chung. Bởi theo thời gian, tapas ngày càng trở nên phong phú và biến hóa, thay vì chỉ một vài lát bánh mì dùng kèm với rượu, bia.
Nguyên liệu để sử dụng làm tapas thường đơn giản, dễ tìm, không đòi hỏi sự chuẩn bị cầu kỳ trong chế biến như trứng, thịt, cá, rau củ dùng kèm với nhiều gia vị như tỏi, ớt, muối tiêu, dầu ôliu, dầu nghệ…
Gà rang tỏi, khoai tây dầm sốt cà chua hay cá cơm trộn giấm, các món như thịt nguội, pho mát, hay thực phẩm xông khói, mực chiên giòn, bạch tuộc trộn hay vẹm xanh với sốt… và có thể là món nóng hoặc lạnh tùy theo nguyên liệu và sự sáng tạo của đầu bếp trong từng nhà hàng, quán bar.
“Paris có gì… ngon không em?”
Tapas được nhắm với bia tươi hoặc rượu vang, hoặc cả hai nếu bạn muốn. Thực đơn cho tapas ở Bodega rất phong phú với gần 20 món được làm từ các loại nguyên liệu thịt, cá, hải sản, rau quả.
Giá cho một đĩa tapas đơn bất kỳ là 5,5 euros, nhưng nếu bạn chọn 4 phần tapas các kiểu thì sẽ tiết kiệm được 25% đơn giá. Phục vụ bàn thân thiện, chuyên nghiệp, bếp làm đồ ăn khá nhanh, khách không phải đợi lâu, trình bày đẹp mắt.
Chúng tôi chọn bia tươi sau một ngày đi không mệt mỏi, uống bia có vẻ sẽ dễ hơn là uống rượu vang. Tapas được chọn gồm các món: mực chiên, cá cơm xiên oliu xanh, bạch tuộc trộn ớt xanh, ớt đỏ, vẹm xanh sốt bơ chanh, phomai chiên với xốt cà chua.
Những rổ bánh mì Pháp là miễn phí. Bạn tôi thích một phần ăn với thịt muối thái lát mỏng, đỏ au ăn kèm với ớt. Món này với tôi luôn hơi… mặn.
Ngoài đồ ăn kiểu tapas, quán cũng có phục vụ các phần ăn cho bữa chính và tráng miệng, nếu thực khách có nhu cầu dùng bữa tối ngay tại nhà hàng. Nhưng chỉ riêng việc nếm thử các món tapas khác nhau của Bodega, ẩm thực phong cách Tây Ban Nha trong lòng Paris với bia cũng khiến tôi no căng cả bụng.
Đến lúc ngẩng mặt lên khỏi những đĩa đồ ăn thì con phố đã lên đèn tự bao giờ, quán đông nghẹt khách, phục vụ bàn đi lại như con thoi không mệt mỏi để ghi thực đơn, đưa đồ và thanh toán. Ngoài ô cửa kính, mấy thanh niên vừa uống bia vừa chuyện gẫu.
Đêm Paris đang dần buông.
Tin nhắn facebook sáng lên trên điện thoại “Paris có gì đẹp không em?”. Tôi chậm rãi đưa xiên cá và trái oliu xanh vào miệng. Vị mặn mòi của muối, vị béo ngậy của dầu oliu, vị chua thanh của chanh, vị ngọt thịt của cá cơm tan ra trong miệng, thấm qua từng kẽ răng, cuống họng.
Nhấp thêm một ngụm bia tươi mát lạnh, tôi tự lẩm bẩm như đang nhắn tin trả lời” “Paris rất tuyệt, bởi đồ ăn quá ngon!”.