Và thật sai lầm của tuổi trẻ, ngay từ khi đặt chân đến tôi biết mình lại yêu thêm một lần nữa, yêu mảnh đất này. Sau này có dịp đi nhiều nơi khác nhưng Đà Lạt vẫn là thành phố đẹp nhất trong tim tôi.
1. Đến Đà Lạt chốn nào cũng muốn đi
Ở Đà Lạt bất cứ nơi đâu cũng đẹp, từ góc hàng rào của ngôi nhà nhỏ dưới chân đồi, bãi cỏ, đồi thông xanh mát đến những địa điểm du lịch được đầu tư kỹ lưỡng. Đà Lạt luôn có những cách rất khác để lấy cảm xúc của lữ khách, tôi yêu cái bình yên, dịu dàng như cố nhân của Đà Lạt.
Thuê cho mình một chiếc xe máy quyết định 2 ngày rong ruổi ở Đà Lạt tôi khám phá toàn bộ những địa điểm đẹp ở Đà Lạt.
Quảng trường Lâm Viên
Nằm ngay tại trung tâm thành phố nên quảng trường Lâm Viên là nơi tôi ghé thăm đầu tiên. Quả thật đứng với những gì người ta vẫn ví đây là trái tim của Đà Lạt, quảng trường Lâm Viên là địa điểm vui chơi giải trí của người dân địa phương và du khách. Ở đây bạn có thể vừa ngắm hồ Xuân Hương và toàn cảnh trung tâm thành phố Đà Lạt, ngắm nhìn cuộc sống thường nhật cũng như nhều trò vui chơi của các bạn trẻ. Ngôi uống ly sữa đậu nành, ăn bắp ngô nướng ngắm cuộc sống xung quanh cũng bình yên quá đỗi.
Đặc biệt với diện tích đến hơn 7.000m2, bông hoa dã quỳ khổng lồ nổi bật là điểm chụp hình tuyệt vời ghi lại khoảnh khắc ở Đà Lạt. Ở đấy ta có thể cảm nhận được sự bình yên đôi khi đơn giản lắm, ăn món mình thích, chụp bức hình đẹp, mặc ngoài kia mọi thứ đang cuồn cuộn trôi.
Nhà thờ con Gà
Địa điểm thứ 2 sau quảng trường Lâm Viên tôi ghé đến là nhà thờ Con Gà. Cảm giác khi đứng trước không gian ở đây chính là sự nhẹ nhõm, mọi ưu phiền dường như khép lại sau cảnh của ngoài kia. Hôm tôi đến vào một ngày giáo đường mở cửa, ngồi thật lâu trong chánh tòa, lặng im… Nhà thờ mang kiến trúc Pháp, mang nét cổ kính của thời gian, quay nhìn xuống toàn cảnh thành phố lặng lẽ như chú lính chì bảo vệ thành phố sương mù này.
Nhà thờ con Gà cũng là nơi nhiều ghi lại những khoảnh khắc tuyệt đẹp cho bộ ảnh cưới trăm năm của mình. Nếu một ngày làm cô dâu chắc chắn tôi cũng chụp cho mình một bức ảnh tuyệt đẹp tại đây.
Cây cô đơn ở hồ Suối Vàng
Đà Lạt luôn yêu người ta theo một cách hoàn hảo nhất, như cái cách đứng trước không gian ở cây cô đơn ở hồ Suối Vàng. Đứng trước không gian bao la, như ốc đảo giữa hồ nước mênh mông trước một bãi cỏ dài chỉ có một cây cô đơn lặng lẽ đứng trước đất trời. Vậy là tôi khóc… không lặng lẽ nữa, chỉ cảm thấy mình thật bé nhỏ, cần được che trở biết bao.
Sau khi khóc thỏa thích, ngồi dưới gốc cây mới nhận ra dù có chuyện gì là một cái cây vẫn phải xanh, và mình vẫn phải sống thật hạnh phúc.
Chụp cho mình một tấm ảnh thật đẹp trước không la bao la ở đây mà thấy lòng bình yên sau những tháng ngày giông bão. Đà Lạt luôn như thế yêu người khác bằng các rất riêng, của mình…
Thiền viện Trúc Lâm –Hồ Tuyền Lâm
Nằm ẩn mình dưới không gian tĩnh mịch, xanh mướt của núi Phượng Hoàng - Thiền Viện Trúc Lâm lặng lẽ nhìn xuống hồ Tuyền Lâm trong xanh. Tôi là fan của ngôn tình, nhưng lần đầu cảm nhận được tiên cảnh chính là đây. Đứng từ không gian vi vu lộng gió, thanh tịnh lòng không ưu phiền ngắm hồ Tuyền Lâm thấp thoáng như chốn bồng lai. Từng đóa hoa cẩm tú cầu khoe sắc như tuổi thanh xuân của mình xanh tựa mây trời. Tiếng chuông chùa văng vẳng trong không gian se se lạnh mà lòng bình yên…!
Uống cà phê tại An
Lạc lối đến An trong một buổi chiều mưa, ngắm quang cảnh bình yên, ngoài kia mưa bay trên các sườn đồi. Ở An mọi thứ an yên như hơi thở, nhấp ly cà phê sữa đậm đà, nóng hổi thấy lòng nhẹ bẫng. Phải chăng nhiều thứ cố gắng nặng lòng nắm giữ đã đến lúc cần buông bỏ.
Tôi yêu An, yêu sự nhẹ nhàng, xanh bát, bình yên ở An hay cái cách ngồi ở An ngắm thành phố vậy.
Lạc lối đến cánh đồng hoa hướng dương
Cánh đồng hoa hướng dương nàm ở ngoại thành Đà Lạt, ngày tôi đến đúng mùa hướng dương nở rộ dưới ánh mặt trời.
Tuổi trẻ như hướng dương bừng bừng sức sống, vàng ươm một khoảng trời, mạnh mẽ vươn lên. Đà Lạt luôn như thế khiến tôi buồn tủi khi đứng trước cô đơn, nhưng trần trề khí thế trước vườn hoa hướng dương. Vườn hoa hướng dương rộng mênh mông, chụp bức hình thật đẹp để lưu giữ khoảnh khác này.
Nỗi buồn đi qua rồi, đến lúc phải cười đúng không?