Đồi cát Mũi Né còn có tên gọi là Đồi cát bay, vì khi gió thổi sẽ làm thay đổi hình dáng của các đồi cát, khiến cảnh trí thay đổi không ngừng, vô cùng thú vị.
Đồi cát được hình thành từ rất lâu đời, có tổng diện tích gần 50ha trải dài từ tỉnh Bình Thuận đến Ninh Thuận, đồi cát mênh mông như một dải lụa vàng óng ánh dưới nắng, cứ thay đổi sắc thái không ngừng nghỉ như có ma thuật khiến con người ta trót nhìn thấy rồi thì đắm chìm trong thích thú lẫn mê say.
Vẻ đẹp ấy còn được giúp sức bởi gió trời và nắng mới mỗi ngày để dải lụa như được dệt mới và nhuộm sắc lại, trở nên lung linh, kì bí với vẻ đẹp vô tận của mình.
Chính cái sự mênh mông, ảo diệu khó nắm bắt ấy khiến cho đồi cát như sở hữu ma lực, tuy không đáng sợ như những biển sa mạc mênh mông quá tầm mắt của những lục địa vùng xích đạo, nhưng cũng khiến ta thấy choáng ngợp và đôi khi tưởng như chìm nghỉm trong thiên nhiên hoang sơ vô tận.
Thế nhưng, ta lại không thể kìm mình mà cứ để cho cái ma lực ấy dẫn dụ ta, và ta mải miết đi, cho đến khi ta chợt nhận ra ta như kẻ mộng du giữa giấc mơ vàng có thể đổi màu.
Có những khi ta quay đi trong vài khoảnh khắc rồi ngoảnh lại đã thấy xuất hiện một thung lũng hay một đỉnh đồi xa lạ, khiến ta tưởng mình như vừa dứt ra một cơn mộng mị mà ta không hay đã rơi vào tự lúc nào.
Hay có đôi khi tầm mắt ta bất chợt bắt gặp những vân cát óng ánh như mô phỏng lại họa tiết của những cánh hoa bay, tựa như mới được đồi cát hứng lẹ làng từ trên mây xuống. Rồi thì ta cứ thơ thẩn bước đi trên nền cát mịn màng, êm êm mềm mại thoa sẽ dưới lòng bàn chân, bỏ lại sau lưng những vết chân dài.
Những vết chân cứ vơi rồi lại đầy, tựa như kiếp người giữa chốn nhân gian, thoắt hiện thoắt ẩn, mịt mùng giữa cái vô hạn của vũ trụ.
Và cứ như thế, ta đi giữa đồi cát dập dềnh, để được cát ôm trọn bàn chân và gió vuốt trọn tấm thân, để hít thở cái nắng cái gió lạo xạo, để thấy ôi thương những vùng đất lam lũ xứ mình, rồi chợt thấy sự may mắn của chính ta và còn để tâm trí ta được thả bồng bềnh, trôi dạt hay neo đằm lại trong những nghĩ suy.