Hành trình khám phá Ấn Độ trên chuyến tàu tốc hành kéo dài 85 tiếng

Trên hành trình đi tàu kéo dài 85 tiếng, qua 57 điểm đỗ, nhiếp ảnh gia Canada Ed Hanley đã khám phá được nhiều nét đẹp đích thực của Ấn Độ.

Trên hành trình đi tàu kéo dài 85 tiếng, qua 57 điểm đỗ, nhiếp ảnh gia Canada Ed Hanley đã khám phá được nhiều nét đẹp đích thực của Ấn Độ.

Chuyến tàu tốc hành Dibrugarh – Kanyakumari mang số hiệu 15906 chạy xuyên Ấn Độ từ bang đông bắc Assam tới thị trấn miền cực nam Kanyakumari. Hành trình kéo dài 85 giờ chạy dọc theo bờ biển phía đông đất nước, kéo dài 4.273km và chở theo hơn 1.800 hành khách, đưa mọi người qua 7 bang và các vùng có phong cảnh đẹp hút hồn như Đông Bengal hay Kerala.

Đối với nhiều người, chuyến tàu này – không có nhà vệ sinh tự hoại, điều hòa nhiệt độ hay chỗ ngủ thoải mái – sẽ mang lại nhiều bất tiện, khó chịu thậm chí là sự kinh hãi. Với nghệ sĩ Canada Ed Hanley, đây lại là cơ hội khám phá góc nhìn khác về một nền văn hóa mà ông rất yêu quý.

Hành trình đi tàu xuyên Ấn này cũng đánh dấu lần thứ 10 ông tới Ấn Độ. Tuy nhiên, sự ngưỡng mộ mà ông dành cho đất nước này bắt nguồn từ âm nhạc trước cả nhiếp ảnh.

Ed Hanley chia sẻ: “Tôi là một nhạc công chơi trống tabla chuyên nghiệp, một nhạc cụ truyền thống phổ biến ở Bắc Ấn. Tôi đã dành thời gian tới Ấn Độ để học nhạc, biểu diễn nhiều lần trong các năm qua. Tôi yêu quý đất nước và con người nơi ấy“.

Vì thế Ed Hanley cũng sớm thấy Ấn Độ là một đất nước rất cuốn hút trong những khung hình. “Ấn Độ là nơi chụp ảnh đẹp nhất mà tôi từng tới. Nơi đây có sự hòa trộn của màu sắc và những tính cánh, cái đẹp và sự hỗn độn cùng tồn tại ở một thời khắc, nhiều nét truyền thống vẫn còn thấm đẫm và được thể hiện theo những phương thức hiện đại“, Ed Hanley nói.

Suốt 85 giờ trên tàu, ông đã ghi lại mọi góc cạnh của chuyến đi. Từ những hành khách, phong cảnh bên đường, các trang thiết bị và cả người bán rong đều được chụp lại khi tàu hướng về phía nam. Ed Hanley mô tả con tàu như “một khu chợ đường phố di động”, nơi các khách hàng có thể mua mọi thứ như nước ngọt, chocolate, trứng luộc, thậm chí cả điện thoại mới.

Ed Hanley kể: “Thứ gì tôi cũng muốn mua, nhưng tôi tự ngăn mình lại”. Với ông, chuyến đi hoàn toàn là một thực tế xác đáng, không chuyến tàu nào ở Ấn Độ lại thiếu đi một cốc trà đường sữa (trà chai): “Tôi mua và cũng uống rất nhiều trà“.

Mặc dù là một du khách nhiều kinh nghiệm ở Ấn Độ, Ed Hanley vẫn có những khoảnh khắc lo sợ và sốc như nhiều người. Ông nhớ lại những lần gặp gỡ các viên cảnh sát trên tàu, khi muốn chụp hình họ, ông đã bị nhìn bằng ánh mắt không thiện chí.

Sự nghèo đói là một điều gì đó mà mỗi du khách tới Ấn Độ đều phải làm quen, nhưng khi thấy những đứa trẻ ăn xin trên tàu, Hanley vẫn rất sốc. Hai bé gái lên tàu ở Jagiroad, Assam, một bé nhào lộn trên toa trong khi bé còn lại thì đánh trống dholak phụ họa. Cả hai đều rất giỏi, chúng có thể kiếm tiền từ công việc này nhưng vẫn cần phải tới trường học.

Dù vậy, Hanley vẫn ngưỡng mộ đất nước Đông Á này và tiếp tục có kế hoạch quay lại du lịch nhiều lần. Lần tới có lẽ ông sẽ dùng ôtô hoặc đi bộ. “Khi tới Kanyakumari, chân tôi phải đi tới vài giờ mới quen được với nền đất cứng”.



Description

Contact

Lolivi
Vietnam

Social